HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 413

Tôi trả lời và lao vào một cuộc phân tích tính cách Robinson, làm như

thể tôi biết được hắn, nhưng tôi lập tức tự thấy mình không biết quái gì về
Robinson, ngoại trừ mấy chuyện thô bạo đã quá rõ trong tâm tính hắn.
Chẳng có gì hơn. Kể cũng lạ, cái mà ta khó hình dung được là cái có thể
làm cho một con người ít nhiều dễ thương đối với người khác... Mình muốn
giúp hắn, muốn tạo thuận lợi cho hắn, nhưng cứ lúng ta lúng túng... Thật là
đáng thương, ngay từ những lời đầu tiên... Ta ngụp trong đó.

Thời buổi chúng ta mà đi làm một La Bruyère

[134*]

là không ổn đâu.

Mọi cái vô thức đều chuồn thẳng trước mặt anh khi anh định tới gần.

Lúc tôi sắp đi mua vé tầu, họ còn lưu tôi lại, đồng ý với nhau thêm

một tuần nữa. Cũng là để cho tôi thăm các vùng ngoại ô Toulouse, những
bờ sông rất mát mẻ mà người ta nói nhiều với tôi, nhất là cho đi thăm
những vườn nho rất đẹp ở quanh vùng mà tất cả mọi người ở thành phố này
đều hãnh diện và thỏa mãn, cứ như tất cả mọi người đều đã là chủ sở hứu.
Tôi không thể ra đi mà chỉ biết có những cái xác chết của bà cụ Henrouille.
Không được đâu! Níu kéo chào mời...

Tôi đã mềm lòng trước những tấm lòng tốt như vây. Nhưng cũng

không dám nán lại lâu bởi sự thân mật giữa tôi với Madelon, sự thân mật đã
trở thành ít nhiều nguy hiểm. Bà cụ đã bắt đầu nghi ngờ có gì đó giữa
chúng tôi. Ngượng nghịu lắm.

Nhưng bà cụ cũng không thể đi tham quan cùng chúng tôi. Trước hết

vì bà không muốn đóng cửa căn hầm, dù chỉ một ngày. Tôi đành phải ở lại,
và một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, chúng tôi mua vé hạng nhì, tuy vậy
cũng xặc mùi xúc-xích-xông như những toa hạng ba. Đến một làng có tên
là Saint-Jean chúng tôi xuống. Madelon có vẻ như thấy lại được nơi cũ của
mình, hơn nữa gần như đến đâu cô cũng gặp ngay những người quen. Có
thể nói là một ngày hè đẹp đẽ đã mở đầu. Vừa đi chúng tôi vừa kể cho
Robinson biết những gì trước mặt. “Đây là một khu vườn... Kia là một cây
cầu và một người đang ngồi câu trên đó... Ông ta chẳng câu được gì... cẩn
thận có xe đạp đang đi tới...” Nhưng mùi mỡ rán thì hắn nhận ra ngay
hướng. Chính hắn đã kéo chúng tôi vào một quầy bán những món rán mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.