HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 120

Jean Voireuse thì tôi chẳng còn bao giờ gặp mặt. Robinson, tôi thường

thấy sau này. Cậu Voireuse sống khó khăn chật vật ở Somme

[58*]

. Hai năm

sau, cậu ta làm công trong một nhà điều dưỡng ở bờ biển vùng Bretagne.
Thời gian đầu cậu ta còn viết được cho tôi hai lần, sau rồi biệt tăm biệt tích.
Ngày trước, cậu ta có ra biển bao giờ đâu. Trong một thư, cậu ta viết: “Cậu
không thể quan niệm được cái đẹp ở đây thế nào đâu. Tớ tắm biển chút ít,
rất tốt cho hai bàn chân tớ nhưng lại lo hỏng béng mất cái giọng!” Chuyện
này làm cho cậu ta rầu lòng lắm, vì cái tham vọng sâu xa của cậu ta là ngày
nào đó được trở lại với các dàn đồng ca ở nhà hát.

Tham gia các dàn đồng ca được trả nhiều tiền lại ra dáng nghệ sĩ hơn

là chỉ sắm những vai phụ cà mèng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.