HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 181

tượng tức thì về một đứa tham tàn hung bạo.

Lúc ấy tôi không còn yên tâm được nữa. Tôi nghĩ bụng: “Mình lại rơi

vào một trò tồi tệ đây”, và càng lúc ý nghĩ ấy càng mạnh trong tôi. Tôi thôi
không trò chuyện với tên bất nhân này. Trong một góc lều, tôi chợt thấy
tung tóe những thứ hàng có lẽ hắn ta định bỏ lại cho tôi, những mảnh vải
bông chẳng đáng gì... Nhưng, ngược lại, cũng có những chiếc quần xà lỏn,
hàng tá bít tất, những hộp hạt tiêu, những chiếc đèn con, một cái bốc để
thụt rửa, và nhất là một khối lượng không chê được những hộp thịt ra-gu
nấu đỗ theo kiểu Boọc-đô, cuối cùng là một tấm bưu ảnh: “Quảng trường
Clichy”.

- Gần cái cột, cậu sẽ thấy đống cao su và ngà voi tớ mua của bọn mọi

đen... Ban đầu thì tớ cũng khó chịu, nhưng rồi, à này, cậu cầm lấy ba trăm...
Tiền của cậu đấy...

Tôi chẳng hiểu là tiền gì, nhưng cũng không buồn hỏi lại hắn.
- Có lẽ cậu sẽ có vài vụ hàng đổi hàng nữa, vì ở đây cậu nên biết rằng

người ta chẳng cần gì đến tiền đâu. Tiền chỉ dùng để mà tếch thôi...

Và hắn ta cười hô hố. Không muốn để hắn phật lòng, tôi cũng phải

cười cho hắn tưởng như mình ăn ý với hắn lắm.

Bất chấp cái cảnh cùng quẫn mà hắn phải hãm mình trong đó đã từ

nhiều tháng, hắn vẫn được săn sóc bởi một đám đầy tớ rất hỗn tạp, chủ yếu
là bọn nhóc con, lúc nào cũng săn đón phục vụ hắn, lúc thì lấy cái muôi
duy nhất, lúc thì cái cốc vô song, hoặc giả là nhể những con rận nhỏ li ti
cắn sâu trong gan bàn chân hắn. Bù lại, chốc chốc hắn lại thọc tay vào háng
mấy đứa nhóc làm cái việc không cần đòi công sá gì cả. Việc nặng nhọc
nhất tôi thấy được ở hắn, là việc gãi ghẻ, giọng như tay bán hàng ở Fort-
Gono, với một sự lanh lẹ tuyệt vời, rõ ràng chỉ thấy được ở các thuộc địa.

Đồ đạc hắn giao lại cho thấy tất cả sự khéo tay đã biến những chiếc

hòm xà phòng gãy nát thành những chiếc ghế tựa, những chiếc xích đông,
cả những chiếc ghế xa-lông nữa. Thằng cha bí hiểm ấy còn chỉ cho tôi biết
cách lấy mũi chân đá một cái thật nhanh thật mạnh hất hẳn ra xa những con
sâu sặc sỡ nặng nề đang kéo nhau run rẩy rãi rớt leo vào tấn công túp lều
của chúng tôi. Nếu vô phúc giẫm phải nó thì eo ôi! cứ gọi là tám ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.