HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 182

không hết mùi thối cực kỳ xông ra từ cái xác nát nhừ của nó. Không biết
hắn đọc được ở đâu người ta nói rằng giống sâu này thuộc loài động vật cổ
nhất trần đời. Hắn cho rằng chúng xuất hiện từ giai đoạn hai của kiến tạo
địa tầng! “Không biết loài người mà cũng sống dai được như giống sâu ấy
thì liệu chúng mình có thối rữa như nó không nhỉ?” Thế nào nên thế.

Những lúc nắng quái chiều hôm ở cái địa ngục châu Phi này mới càng

bộc lô cái phi thường của nó. Không còn trốn vào đâu được. Bi thảm như
thể những vụ giết người ghê gớm của mặt trời. Một sự hào nhoáng mênh
mông vô hạn. Họa chăng chỉ người duy nhất nào đó mới thấy ra những điều
kinh ngạc. Trong một tiếng đồng hồ, ông trời thao diễn từ đầu này sang đầu
kia, cuồng nhiệt phóng ra những tia đỏ chói, và rồi cái màu xanh ánh rực
lên giữa các chòm cây và rọi những vệt sáng lung linh từ mặt đất lên tít tận
các vì sao mọc sớm. Sau đó là màu xám chiếm lấy tất cả chân trời rồi lại
màu đỏ nhưng cũng yếu đi dần và không còn đọng được lâu nữa. Một ngày
ở đây kết thúc như thế đấy. Tất cả mọi màu sắc rơi lả tả xuống, mệt mỏi uể
oải trên khu rừng này như những tấm giẻ rách tả tơi hàng trăm nghìn mảnh.
Ngày nào cũng thế, cứ vào lúc sáu giờ là cảnh ấy lại diễn ra.

Và đêm tối lại vào cuộc với tất cả lũ ma quỷ của nó, giữa những tiếng

kêu của hàng nghìn, hàng nghìn những con ễnh ương chão chuộc.

Rừng cũng chỉ chờ có thế, chờ hiệu lệnh của những con ễnh ương

chão chuộc ấy mà rung lên, gào rít, khuấy đảo tất cả mọi chiều sâu của nó.
Một sân ga ái tình khổng lồ, tối om, đầy ních đến vỡ bung ra. Những cái
cây toàn thân phị ra và những cuộc nhậu nhẹt náo nhiệt, những vụ cương
cứng bị cắt xẻo, những cái tởm lợm. Cuối cùng thì trong lều, hai đứa chúng
tôi cũng không còn hợp ý được với nhau nữa. Đến lượt tôi phải gào lên quá
mặt bàn như mèo gào để cho hắn hiểu mình là thế nào. Tôi đã từng làm
nghĩa vụ quân sự, tôi là một kẻ không thích chiến trường.

- Tên cậu là gì nhỉ? Có phải cậu vừa nói với tớ rằng cậu là Robinson

không? tôi hỏi hắn.

Thằng bạn còn đang mải miết nhắc lại chuyện dân bản xứ ở mấy vùng

quanh đây đau ốm ê chề vì đủ thứ bệnh tật và những kẻ khốn khổ ấy không
còn làm sao mà tính đến chuyện buôn bán gì nữa. Trong khi chúng tôi trò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.