HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 337

đứng chờ sẵn trên hiên nhà. Ngọn đèn dầu của mụ lắc lư trước gió. Mụ hối
hả:

-Đằng này, Bác sĩ ơi! mời Bác sĩ đi đằng này!
Tôi liền hỏi:
-Ông ấy bị thương à?
-Hẵng vào đi đã!
Mụ ta không để cho tôi kịp nghĩ ngợi gì thêm. Và thế là tôi rơi luôn

vào nơi bà cụ đang gào thét và túm ngay lấy tôi. Bà cụ te tái:

-Trời ơi! Bác sĩ ơi! Quân khốn nạn, lũ kẻ cướp!
Chúng nó định giết tôi!
À ra trò ấy đã thất bại. Tôi làm ra vẻ ngạc nhiên.
-Giết? Nhưng tại sao mới được chứ?
-Tại vì tôi không muốn chết sớm, chứ sao! Đơn giản thế thôi! Quân

khốn kiếp! Dứt khoát là ta không muốn chết đâu!

-Mẹ ơi mẹ! mụ con dâu ngắt lời. Mẹ nghĩ quẩn rồi! Sao mẹ lại nói với

Bác sĩ toàn những chuyện ghê rợn thế hở mẹ!...

-Tao nói toàn chuyện ghê rợn ư? Này, con khốn nạn, chính chúng mày

đang cả gan làm chuyện ghê tởm! Tao mà nghĩ quẩn ư? Tao còn đủ lương
tri để treo cổ cả lũ chúng mày! Tao còn nói với chúng mày thế đó!

-Nhưng ai bị thương? Người ấy đâu?
Bà cụ cắt lời tôi:
-Ông sẽ thấy hắn ta! Hắn đang ở trên gác, đang trên giường ấy, thằng

giết người! Nó vấy bẩn luôn ra giường rồi phải không, con đĩ này? Vấy bẩn
thêm tấm đệm bẩn thỉu của mi bằng thứ máu lợn của nó! Chứ không phải
bằng máu của tao! Bằng cái thứ máu bẩn thỉu rác rưởi ấy! Mi có giặt mãi
cũng chẳng sạch được đâu! Nó sẽ còn tanh hôi mãi từ đời này sang đời
khác cái thứ máu của tên giết người ấy, ta nói cho mi biết! Chà chà, có lắm
người phải đến nhà hát để tìm xúc động! Tôi xin nói với Bác sĩ: nhà này đã
là nhà hát rồi! Chính ở đây này, Bác sĩ ạ! Trên gác này này! Và một nhà hát
chính cống đấy! Không chỉ giông giống thôi đâu! Không nên để mất chỗ!
Lên mau đi! Khéo không ông lên đến nơi thì thằng vô lại ấy đã ngỏm rồi!
Thế là ông sẽ chẳng còn thấy được gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.