HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 440

mà là chạy tới, xô nhau chạy tới! Tôi, tôi đã tận mắt trông thấy lý trí dần
dần mất thăng bằng rồi tan biến trong cái âm mưu to lớn của những tham
vọng quỷ quyệt! Khởi đầu là vào năm 1900... Từ thời điểm đó, cả thế giới
nói chung và ngành tâm thần học nói riêng chỉ là một cuộc chạy đua cuồng
điên xem ai tai quái hơn, dâm đãng hơn, kỳ quặc hơn, kinh tởm hơn, sáng
tạo hơn, như họ nói!... Thật loạn xà ngầu!... Phần thắng sẽ thuộc về ai cúc
cung tận tụy sớm nhất với con quái vật, với con thú không tim!... Ferdinand
ạ, con thú ấy ư? Một cái đầu to sù đi ngật ngưỡng!... Các trận chiến và đờm
dãi nó đang lóe rực tới chúng ta khắp tứ phía!... Chúng ta sắp ngập trong
cơn hồng thủy! Rất đơn giản! À, dường như ý thức đã bị nhàm chán. Thì sẽ
không nhàm chán nữa! Thiên hạ bắt đầu lục đục với nhau, để đổi món...
Thế rồi người ta bỗng thấy nẩy sinh những “cảm tưởng”, những “linh
tính”... Như đàn bà!...

“Vả lại đến tình thế này, có cần gì phải vướng víu về một cái từ phản

phúc gọi là lô gích không?... Tất nhiên không! Đúng hơn, lô gích lại là một
thứ vật cản đối với các nhà bác học tâm lý vô cùng tinh tế mà thời đại ta đã
nhào nặn, thực sự tiến bộ... Nhưng Ferdinand, anh chớ vì thế mà bảo rằng
tôi khinh rẻ đàn bà! Không! Anh thừa biết thế. Nhưng tôi không ưa những
cảm giác của họ! Tôi là con vật có hòn dái, và một khi nắm được sự việc gì
thì khó lòng từ bỏ. Nhân tiện hôm nọ vừa xẩy ra với tôi một chuyện...
Người ta yêu cầu tôi tiếp một nhà văn... Tay nhà văn ấy lang thang khắp
vùng... Và anh có biết, suốt một tháng trời hắn gào cái gì? “Phải thanh
toán!... Phải thanh toán!...” Hắn gào như thế khắp nhà... Hắn đã bước sang
phía bên kia của trí khôn!... Nhưng chính đó là cái hắn vô cùng vất vả mà
không thanh toán được... Hắn bị thắt cái gì đó làm bí đái, nước giải không
ra được... Tôi cố gắng thông cho hắn, giải thoát từng giọt, từng giọt... Gia
đình thì cứ nhất định rằng hắn bị như thế là do thiên tài của hắn... Tôi ra
sức giải thích rằng chính bọng đái của tên văn sĩ bị bệnh, nhưng họ không
nghe... Với họ, chẳng qua trong lúc thiên tài lên đến cực điểm nên hắn bị
như vậy, thế thôi... Cuối cùng tôi đành ngả theo ý kiến họ. Anh biết gia
đình là cái gì rồi chứ? Không thể làm cho gia đình hiểu rằng một con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.