HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 486

được vui lòng. Cô bảo, Robinson chẳng gợi cảm gì đối với cô, nhưng dù
sao thì chúng tôi cũng thật đồng tình với nhau. Cái đó là chính. Được thôi.

Tôi chờ thêm ít ngày, cho có dịp tốt để nói qua với Robinson cái dự

kiến tổng quát về chuyện hòa giải giữa chúng tôi. Một buổi sáng, tại phòng
quản trị, hắn đang sao chép các hồ sơ bệnh lịch vào quyển sổ cái. Tôi thấy
đây là lúc hợp thời để thực hiện ý đồ của mình. Tôi cắt ngang công việc của
hắn, chỉ để hỏi đơn giản rằng hắn sẽ nghĩ thế nào về việc tôi định nói lại
với Madelon để cùng quên đi cái việc quá đáng vừa qua... Và liệu tôi có thể
nhân dịp này giới thiệu với hắn cô bạn mới Sophie của tôi? Và nếu hắn
nghĩ rằng chưa phải lúc cho tất cả những việc ấy thì cũng nói cho tôi rõ dù
chỉ một lần cho dứt khoát.

Ban đầu, hắn còn hơi ngập ngừng, tôi nhận thấy rõ, nhưng rồi cũng trả

lời, tuy không hào hứng lắm, rằng hắn thấy chẳng có gì là bất tiện... Trong
thâm tâm, tôi tin rằng Madelon đã cho hắn biết tôi sẽ có thể sớm tìm gặp lại
cô ta với lý do này hay lý do khác. Về chuyện cái tát hôm cô ta đến Vigny,
tôi lờ đi, không hề nhắc đến.

Tôi không dại gì mà để xảy ra cãi nhau về chuyện này và để hắn gọi

mình là kẻ thô lỗ giữa công chúng, bởi vì dẫu là bạn bè với nhau từ lâu,
nhưng trong nhà này thì muốn gì hắn cũng dưới quyền tôi. Uy quyền trên
hết.

Chuyện dàn xếp này được tiến hành rất kịp thời vào đúng tháng giêng.

Như thế rất tiện, chúng tôi quyết định sẽ gặp nhau cả ở Paris một ngày chủ
nhật, sẽ cùng đi xem chiếu bóng và có thể sẽ kéo nhau đi dự một chốc ngày
hội hàng năm của Batignolles. Hắn cho tôi biết, Madelon rất thích đi chơi
chợ phiên. Thế là gặp thời rồi! Lần đầu gặp lại nhau lại trúng vào ngày hội,
thế càng hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.