HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 7

ngạt, thở không ra, hôi hám, nhớp nháp thế đó... Còn trên boong mát mẻ thì
các ông chủ nhởn nhơ chẳng phải làm gì cả, có chăng chỉ là bận bịu với
mấy mụ đàn bà xinh xắn, sực nức nước hoa ẽo ẹn trên đầu gối các lão. Họ
gọi chúng tôi lên boong. Đầu họ đội mũ cao, miệng họ rống lên: “Ta đồng
thanh hô to nào: “Tổ quốc muốn năm !” Hô thật to cho người ở xa cũng
nghe thấy nào! Ai hô to nhất thì người ấy sẽ được thưởng mề đay và được
ban kẹo của Chúa Giê-su! Quân khốn kiếp! Đứa nào không muốn mất xác
vào biển cả thì sẽ được chết trên đất liền lại còn nhanh hơn cơ đấy!”

-Tất cả là thế! Arthur tán thành với tôi, và rõ ràng là trở nên dễ thuyết

phục hơn.

Nhưng kìa, ngay trước mặt cái quán cà phê chúng tôi đang ngồi, một

trung đoàn lính hành quân qua, với một viên đại tá cưỡi trên lưng ngựa, và
lại còn có vẻ rất dễ thương và rất hoạt bát nữa chứ! Tôi nhảy cẫng lên vì
khoái trí, và la hét với Arthur: “Để tớ xem xem có đúng thế không”, và thế
là tôi dấn thân vào, mà lại còn ra sức rảo bước chân nữa...

-Ferdinand, cậu thật là thằng ngốc ơi là ngốc... Arthur gào lên lúc quay

trở lại, với vẻ phật lòng, có lẽ vì thấy mọi người đang trố mắt dõi nhìn cái
cử chỉ anh hùng ngốc nghếch của tôi.

Tôi cũng hơi bực vì cách xử sự của cậu ta, nhưng vẫn không dừng lại

mà cứ bước một đi theo đoàn quân, bụng nhủ thầm: “Đã đâm lao thì theo
lao!”

-Rồi sẽ biết nhau, thằng hèn kia ơi! - Tôi còn đủ thời giờ để hét lên với

Arthur trước khi rẽ sang phố khác cùng cái trung đoàn hành quân theo sau
ông đại tá và đội lính kèn. Chuyện xảy ra chính xác là như vậy.

Và thế là tôi nhập vào đoàn quân, hành quân khá xa. Các phố cũng

đông dần lên, rồi đám dân thường cùng vợ con từ trong nhà hò reo cổ vũ
đoàn quân, và họ tung hoa trước các thềm nhà, các sân ga, các nhà thờ đầy
người. Quả là có vô khối người yêu nước! Nhưng rồi thì các nhà yêu nước
ấy cũng biến mất dần... Mưa rơi càng mau hạt thì những tiếng reo hò cổ vũ
cũng lắng xuống, rồi chẳng còn mống nào trên đường phố nữa...

Vậy là chúng tôi chỉ còn lại với nhau thôi ư? Kẻ trước người sau thế

này ư? Nhạc cũng im rồi. “Nói tóm lại, tôi tự nhủ thầm, mọi cái phải làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.