HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM SAM - Trang 34

Nói dối. Họ bỏ mặc tôi đến chết.

"... rằng họ cũng đau khổ như ta vậy ..."

Nhiều lời dối trá hơn.

"Nhưng họ không tìm thấy xác con, và điều đó cho ta chút hi vọng. Ta

biết trong tim mình rằng bằng cách nào đó con đã sống sót".

Bà ôm tôi một lần nữa. Việc đó tốn toàn bộ nỗ lực của tôi để nhận cái

ôm đấy mà không phản bội lại sự đấu tranh tinh thần bên trong tôi. Tôi chờ
đợi việc trở về nhà và đứng trước một đội xử bắn Mogadorian, nhưng thay
vào đó tôi trở lại như là một liệt sĩ.

"Không". Giọng của lão. Mẹ tôi và tôi quay lịa cùng một lúc và thấy cha

tôi ở ngưỡng cửa, mồm há hốc kinh ngạc.

"Nó đã trở lại với chúng ta", mẹ tôi tuyên bố. "Con chúng ta còn sống!"

Chưa bao giờ trong cả cuộc đời tôi thấy Tướng quân không biết phải nói

gì thế này, nhưng giờ lão ở đấy đó thôi, quá choáng váng để có thể nói được
gì.

Ngay lập tức tôi hiểu mọi chuyện. Lão tôi đã nói dối mẹ tôi. Cha tôi đã

nói dối toàn bộ những người Mogadorian khác. Dù là để bảo vệ cái tôi của
lão khỏi nỗi ô nhục hay là để duy trì uy quyền như là một tướng quân, hoặc
là cả hai, lão đã bịa ra một cái chết danh dự cho tôi. Không ai ở đây ngoài
cha tôi - và Ivan - biết rằng tôi đã quay lưng lại với mục đích của người
Mogadorian.

Tôi chỉ có một khoảnh khắc để hành động, để biến sự im lặng trong

choáng váng của cha tôi thành lợi thế cho tôi.

Tôi bật dậy khỏi ghế và ôm lấy lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.