nhỏ các nhà phân tích ở bộ phận chỉ huy tại Trụ sở chính để được xem lại
ngay lập tức.
Cuối cùng, nếu Bộ chỉ huy Trung tâm bị thuyết phục đó là một dấu hiệu
thực sự về hoạt động của các Garde, các nhóm trinh sát sẽ được cử đi.
Cả ba Garde đã bị tiêu diệt đều được định vị bởi sự giúp đỡ ít nhiều từ
các kiểm soát viên. Nhưng mặc dù với sự quan trọng như vậy của chúng tôi,
chúng tôi vẫn chỉ là những kẻ rà soát dữ liệu. Những thứ thú vị như trinh sát
hay chiến đấu ở ngoài tầm với những kẻ kiểm soát viên như chúng tôi.
Mà nào đó cũng có phải việc dễ dàng gì. Chỉ trong vài phút vật lộn trong
đám dữ liệu trôi qua không ngừng, tôi lại thấy nhớ công việc nặng nhọc
nhưng đơn giản và rõ ràng khi còn ở Kenya. Lượn lờ khắp nơi trên mạng -
từ một câu chuyện về một vụ sinh năm ở Winnetka, Illinois cho đến một
đoạn phim mờ ảo về cuộc nổi dậy tại Syria - mà không thực sự cảm thấy
nhập tâm vào những gì tôi đang đọc hay nhìn là một thử thách lớn, và chỉ
sau hai mươi phút căng mắt ra nhìn màn hình, tôi cảm thấy như mắt mình
sắp bật máu ra đến nơi.
Và đó là khi mọi thứ trở nên tệ hơn.
Cuối giờ làm việc thứ nhất, một tiếng chuông điện tử vang lên và một
cửa sổ làm việc bật mở ở góc trên bên trái màn hình của tôi. Tim tôi như rớt
mất.
"Ồ yeah", Serkova nói, nhếch mép cười với tôi mà không thèm nhìn
sang. "Tao quên không nói. Chúng ta được đánh giá xếp hạng sau mỗi giờ".
Kết quả của mỗi cá nhân chúng tôi được thống kê trong một bảng mỗi
giờ trên tất cả các màn hình. Số lượng Hủy bỏ, số lượng Điều tra, cũng như
điểm phần trăm chính xác được đánh giá bởi máy tính.