HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 100

May mắn cho những khả năng làm gián điệp không đáng tin cậy của cô,
một người đàn ông khác tiến đến chỗ mục tiêu và bắt đầu nói chuyện với
ông ta. Khi ông ta mở miệng, ông ta đã để lộ mình là người Ireland. Dora
biết có lẽ đó chỉ là một quan niệm rập khuôn nhưng cô vẫn luôn tin rằng
người Ireland có thể nhận ra một con ngựa tốt khi họ thấy nó, nhất là khi họ
đang ở trong một trường đua.

Cô không thể thu được nhiều thông tin từ cuộc đối thoại của họ vì nó có vẻ
chỉ xoay quanh một người mà cả hai bọn họ đều biết, người đó đã bị ngã
ngựa và bây giờ đang bị bó bột “từ chân đến háng”.

Sau khi quyết định sẽ hỏi hai người đàn ông này xem họ nghĩ gì về lượt đua
tới, con ngựa nào có khả năng về đích và con ngựa nào vẫn sẽ chạy tới tận
giờ uống trà, cô chỉ phải nghĩ xem mình nên nói gì. Cuối cùng cô hít một
hơi thật sâu, nở nụ cười dũng cảm nhất, giống Karen nhất và đi tới chỗ họ.

“Xin chào, rất xin lỗi vì đã làm phiền nhưng tôi cần lời khuyên của các
ông.”

Hai người đàn ông ngừng nói chuyện và nhìn cô. Cô không thể biết họ nghĩ
gì về cô nhưng vì họ mỉm cười lịch thiệp và không chạy biến về hướng
ngược lại, cô dũng cảm tiếp tục.

“Chuyện là, tôi có một vụ cá cược.”

“Vậy à?” Một trong hai người hỏi.

“Bạn tôi cược rằng tôi không thể chọn được con ngựa thắng cuộc trong lượt
đua tới - không phải lượt này, tôi biết giờ đã quá muộn - và tôi thực sự cần
giúp đỡ.” Thêm một nụ cười giống của Karen nở ra trên khuôn miệng cô
khiến họ mỉm cười đáp lại với vẻ khoan hòa. Dora không quan tâm liệu
mình có bị coi thường nếu họ cung cấp cho cô thông tin cô cần không; xét
cho cùng, cô chẳng biết gì về ngựa, họ hoàn toàn có quyền lên giọng kẻ cả
với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.