HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 129

“Tôi đang chữa bệnh đó cho cô đây. Và cả cái cách dùng từ đôi khi hơi cổ
của cô nữa, dù chúng khá thú vị.” Và họ tròng trành đi vào màn đêm.

“Tôi hy vọng nó không xa,” Dora nói. “Tôi muốn có thể đi bộ về nhà nếu
chúng ta bị hỏng xe.”

“Ồ, cô đúng là kẻ đa nghi! Chúng ta sẽ không bị hỏng xe đâu. Những chiếc
Beetles cũ này rất đáng tin cậy.”

Sau một chặng đường suôn sẻ chứng thực cho điều đó, Dora nói, “Tom này,
anh chưa quên việc tôi cần số điện thoại của xưởng tàu đấy chứ?”

“Ồ, thực ra tôi đã gọi điện cho Fred. Tôi đã kể với ông ấy về cô trước rồi.
Trong lúc đang nói với ông ấy về một vấn đề khác, tôi nhân tiện đề cập
luôn đến chuyện cô có hứng thú với công việc ở đó.”

“Tom! Anh thật tự tiện!” Sự phẫn nộ và nhẹ nhõm tranh nhau thống trị
trong tâm trí cô. “Làm sao anh biết tôi sẽ muốn công việc đó, và dù sao đi
nữa, ông ta sẽ nghĩ tôi là một kẻ nhu nhược, không tự đi xin việc được.”

“Không, ông ấy sẽ không nghĩ thế đâu. Tôi đã đề cập đến chuyện của cô
một cách rất tự nhiên. Thật đấy. Ông ấy muốn cô đến thử việc vào tuần tới.
Nó không phải là một công việc văn phòng tầm thường đâu.”

“Được. Tôi không muốn việc gì tầm thường, miễn là tôi không cần phải có
những móng tay trắng xóa và một làn da nhuộm nâu.”

“Cái gì?”

“Ý tôi là, miễn là nó không phải một công việc quá quyền cao chức trọng.”

Tom cười đến mức rung cả người, mặc dù một phần có thể là do hệ thống
giảm xóc không tốt của chiếc xe. “Không hẳn thế.”

“Có gì đáng cười à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.