HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 168

hoàn toàn có thể đi biển được, và chúng ta sẽ lựa thời tiết để xuất phát. Còn
có gì đáng sợ nữa nào?”

“Chìm thuyền, có lẽ thế?”

Ông gạt bỏ khả năng này với một cái khoát tay. “Không thể nào!”

“Ờ, say sóng. Tôi là một thủy thủ tồi.”

“Bà có thể uống thuốc.”

“Chúng sẽ khiến tôi buồn ngủ. Sau đó chắc chắn tôi sẽ không thể nấu ăn
cho ông, mặc dù tôi có thể chế biến sẵn thật nhiều món ăn để lúc cần ông
chỉ phải cho nó vào lò. Có một ngăn ướp lạnh khá lớn trong tủ lạnh.”

“Vậy là bà có thể nấu nướng?”

Bà nhận ra bà đã bị bắt nọn. “Phải, nhưng kém lắm.” Bà cười với ông. Bây
giờ, khi đã vượt qua cảm giác mới mười chín tuổi và quay trở lại tuổi năm
mươi, bà bắt đầu thư thái và thích thú sự bầu bạn của ông. Không đủ để đi
biển với ông, dĩ nhiên, nhưng đủ cho tình cảnh hiện tại.

Ông nhìn bà với vẻ nghiêm nghị giả vờ rồi đứng dậy. Ông đi đến chỗ món
lasagne còn thừa đang được để nguội trước khi cất vào tủ lạnh. Ông tìm
một cái thìa từ hộp đựng dao nĩa và xắn một ít. Ông ăn nó với vẻ suy ngẫm.
“Ừm. Không tệ chút nào.”

Jo cũng đứng dậy, bản năng chăm sóc người khác của bà được đẩy lên mức
cao nhất. “Ông có muốn ăn một chút không? Tôi có thể dễ dàng hâm nóng
nó bằng lò vi sóng. Tôi không nghĩ ra là ông có thể chưa ăn.”

“Tôi đã ăn rồi,” ông thừa nhận, “nhưng không nhiều lắm. Carole rất cẩn
thận với chế độ ăn của tôi.”

“Nhưng ông thì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.