HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 173

vài việc nữa. Tôi chưa kiểm tra những chiếc đèn hiệu ở hông tàu.”

Bà cảm thấy áy náy. “Ồ. Tôi không nên mời ông ăn lasagne. Tôi đã làm
ông xao lãng công việc.”

“Đúng vậy,” ông nói. “Nhưng tôi hài lòng với điều đó. Chúc ngủ ngon,
Joanna.”

Bà nhìn ông bước đi, nghĩ rằng hầu hết những người đàn ông khác sẽ hôn
tạm biệt lên má bà. Việc ông không làm thế khiến bà cảm thấy lo lắng hơn
nếu ông làm thế. Bà trở lại phòng khách, suy ngẫm về những cảm giác của
mình. Ông không phải là người đàn ông đầu tiên mà bà một mình tiếp đãi
từ khi bà chuyển lên sống ở trên thuyền. Bà không phải loại người cho rằng
mọi người đàn ông đều đang có ý định tán tỉnh bà, ngay cả hồi bà đang ở
độ tuổi được người khác tán tỉnh, nhưng bà thấy Marcus vừa đáng ngại vừa
thú vị. “Có lẽ là như nhau,” bà nói ra miệng khi bà dọn đĩa và ly của ông.

Một tuần bận rộn trôi qua đối với Dora khi cô cố gắng mang lại một chút
trật tự cho sự hỗn độn ở văn phòng xưởng tàu. Chẳng mấy chốc cô đã trở
nên được yêu mến và tin cậy. Cô pha trà hai lần một ngày cho tất cả mọi
người, và họ tụ tập trong văn phòng nhỏ của cô để lấy nó. Khi không tán
gẫu, cô lại sắp xếp, phân loại và tái chế hàng núi giấy tờ. Cô lập ra một
chương trình để cô có thể tính tiền công một cách nhanh chóng và hiệu quả,
và thậm chí còn lập được một bảng kế hoạch và giúp mọi người quyết định
khi nào họ sẽ đi nghỉ mát.

Jo đang đẩy toàn bộ chuyện đưa thuyền đến vũng cạn ra khỏi tâm trí, hoặc
ít ra bà đang cố gắng làm thế. Bà đang tập trung vào việc dát vàng.

Mặc dù bà không sợ lá vàng như việc băng qua biển Bắc trên một chiếc
thuyền, bà vẫn lo lắng.

Tất cả những món đồ nhỏ được bà tạc nên từ gỗ đều đã được gắn, đánh
bằng giấy ráp, phết thạch cao, phủ với keo dán trộn đất sét. Người bạn ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.