HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 206

đủ để Dora có thể xuống đó - những cái nệm cũ kỹ, dây chão mục và một
số lượng sơn khổng lồ, những cái nắp bị dính chặt cứng vào những cái can.
Cô leo thang xuống một cách cẩn thận.

“Nó bốc mùi ghê quá,” cô nói, nhìn quanh.

Tom tức giận. “Cô cũng sẽ bốc mùi nếu cô chứa đống rác rưởi này hàng
năm trời.”

“Tôi không có ý xúc phạm, tôi chỉ đang nói sự thật. Chúng ta cần thứ gì đó
để lau dọn nó. Ồ, làm ơn đưa cho tôi cái xẻng hốt rác kia? Nó ẩm ướt vì thứ
gì đó đang rò rỉ, hay vì nó chứa đầy những món đồ ẩm ướt nhỉ?”

“Tôi không biết! Cô định lau dọn nó bằng cái gì? Cô cứ ở đây còn tôi sẽ đi
hỏi cô Jo.”

Mặt mũi Jo đang đỏ bừng và căng thẳng khi Tom vào bếp và hỏi về những
dụng cụ lau dọn. Nó rõ ràng khá hơn rất nhiều cảm giác sợ hãi và thất vọng.

“Cậu thử tìm trong cái tủ đằng kia xem. Tôi e rằng tôi không thể giúp cậu,
tôi vừa mới phát hiện ra tôi phải gọt thêm một đống khoai tây nữa.”

“Vâng.” Tom, rõ ràng đã bỏ sót điểm quan trọng trong câu nói này, cúi
xuống và bắt đầu lục tìm giữa những cái chai đựng thứ chất lỏng thơm nức
mũi dùng để loại bỏ những đám cặn vôi cứng đầu và giết chết tất cả các
loại vi khuẩn đã được biết đến. “Cô không tình cờ biết được Marcus sẽ
mang theo ai trong chuyến đi chứ? Nếu ông ấy thấy chỉ cần mình cháu là
đủ, có lẽ chúng ta sẽ không cần khoang hầm ở mũi thuyền.”

“Cậu có thể tự hỏi ông ấy,” Jo nói, không cảm thấy điềm tĩnh chút nào như
bà đang tỏ ra. “Ông ấy sẽ đến ăn trưa.”

“Á,” Tom nói, mượn một thán từ trong vốn từ vựng của Dora. Anh thò đầu
ra khỏi tủ. “Ông ấy nói thế khi nào vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.