HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 298

“Cháu đi giúp Tom đi,” Jo nói với Dora. “Cô sẽ rửa bát đĩa.” Bà không
muốn ai nhận ra bà căng thẳng thế nào. Thời điểm ấy đã đến. Cuối cùng họ
cũng sắp rời khỏi sự an toàn của bến thuyền.

“Không,” Marcus nói với vẻ kiên quyết. Ông có một khả năng huyền bí là
đọc được suy nghĩ của bà. “Bà cũng phải lên boong. Bà chắc chắn sẽ bị say
sóng nếu cứ ở dưới này suốt. Hãy đợi cho đến khi nào bà đã quen với sự
chuyển động. Cứ để những cái tách ở đấy cho đến khi chúng ta cần uống trà
lần nữa, mà trong trường hợp của Ed là khoảng mười phút nữa. Đừng bận
tâm tới việc hỏi ông ấy có muốn một tách không, chỉ cần mang nó lên cho
ông ấy mỗi lần bà có thể pha trà. Ba thìa đường,” ông nói thêm, sau đó ngắt
kết nối máy tính của Jo và nhảy lên các bậc thang.

“Carole thật may mắn,” Jo nói.

“Vì điều gì ạ, được phép ngủ nướng trên giường?” Dora hỏi, khoắng qua
loa mấy cái tách, nhanh đến mức không đủ để đảm bảo vệ sinh, nhưng cô
không quan tâm.

“Ừm,” Jo nói, lập lờ.

“Đây, hãy giữ cái đệm chắn này,” Tom nói khi Dora đến bên cạnh anh. Lúc
này họ đã rời chốn an toàn của bến thuyền và đang đi ra vùng nước rộng
mở hơn. Họ đang đợi để được phép đi vào thủy môn. Các bến thuyền luôn
nằm cao hơn mực nước sông, Tom đã giải thích, vì vậy họ phải nhờ thủy
môn hạ thuyền xuống mực nước sông. Dora quyết định rằng cuộc sống quá
ngắn ngủi để hỏi anh một cái thủy môn hoạt động như thế nào và hy vọng
cô sẽ học được điều đó khi họ đi tiếp.

“Tôi không biết làm gì với nó!” Dora phản đối, nhón lấy sợi dây thừng của
miếng đệm chắn như thể nó là một con rắn độc.

“Cứ giữ nó ở mạn thuyền nếu chúng ta có vẻ sắp va vào thứ gì. Và khi
chúng ta đi vào thủy môn, cô có thể cần đưa nó lên cao hơn một chút.” Tom

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.