HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 328

sợ không, Ed?”

“Ôi, số tôi vẫn còn may chán: đang là mùa hè, vậy nên mặc dù nước lạnh
cóng, nó cũng không giá buốt như trong mùa đông; đang là ban ngày; và
chúng ta đã ra khỏi thủy lộ.” Ông húp soạp một cái hết sạch chén súp. “Tôi
cho rằng tôi hơi bất cẩn vì chúng ta đã vượt qua phần khó khăn nhất.”

“Tôi đã làm cho ông một chai nước nóng,” Jo nói. “Khi uống rượu rum
xong, ông hãy đi ngủ. Lệnh của thuyền trưởng đấy.”

“Tôi sẽ lên trên xem Marcus có muốn tôi lái thuyền không,” Tom nói.

“Ý hay, anh bạn. Ông ấy sẽ mừng vì cũng được nghỉ ngơi một chút, tôi cho
rằng vậy.”

Dora đi với Tom. Chứng kiến anh góp phần cứu mạng Ed đã khiến cô nhìn
anh với con mắt hơi khác. Cô đã biết anh hoàn toàn giỏi giang, khéo léo với
các công việc liên quan đến tàu thuyền, nhưng bây giờ cô còn thấy anh rất
dũng cảm nữa. Trong lòng cô nhen lên một niềm tự hào.

“Ông có muốn tôi giúp không?” Tom hỏi Marcus, gần như bẽn lẽn.

Nhìn cách hai người đàn ông giao tiếp với nhau, Dora nhận ra mọi thứ đã
thay đổi, không chỉ cách cô nhìn nhận Tom, mà cả cách Tom đánh giá
Marcus. Ông ấy đã được thăng cấp từ “người đàn ông có công việc hoàn
hảo” thành một hình tượng gần như thần thánh.

“Thế thì tốt quá. Tôi sẽ đi nghỉ một lát. Cậu thấy chúng ta đang ở đâu trên
hải đồ chứ? Dora sẽ quan sát những cái phao với cậu, và có cả GPS

[47]

nữa.”

“Tôi không nghĩ Ed thích GPS,” Tom nói. Mặc dù Marcus đã bước ra khỏi
bánh lái, ông vẫn chưa về đến buồng mình. Ông cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.