HANIA - TÌNH YÊU CỦA TÔI, NỖI BUỒN CỦA TÔI - Trang 61

hắt lên long lanh giữa mặt hồ mà dọc hai bờ những hàng cây đang soi
gương trong làn nước phẳng thẫm màu. Chúng tôi rẽ một chút sang phía
phải và ngay lập tức giữa những hàng lipa, thùy dương, vân sam, tần bì đập
ngay vào mắt chúng tôi màu trắng sáng ngời của những bức tường bao
quanh dinh thự Chorzele. Ngoài sân chợt vang lên tiếng chuông thúc gọi
mọi người về ăn tối, đồng thời từ tháp chuông giáo đường cũng cất lên
giọng nói buồn rầu của vị giáo sĩ nhà thờ báo giờ cầu nguyện, tuyên cáo
rằng đêm đầy sao sẽ rơi xuống mặt đất và Allach là vị thánh vĩ đại. Và cứ
như là để hòa nhịp với giáo sĩ nọ, một chú cò đứng chênh vênh trong tổ trên
đỉnh ngọn cây cao vượt cả mái dinh, bỗng nhiên bước ra phía ngoài căn
phòng đẹp đẽ của mình, nghếch cái mỏ trông như thanh mác đồng hướng
lên trời cao, sau đó hạ nó xuống ngang ngực và vừa lắc lư đầu vừa gáy lên
một tiếng như để chào mừng. Tôi nhìn chéo sang Selim. Anh chàng xúc
động nước mắt lưng tròng và từ đôi mắt phát ra tia sáng dịu dàng, ngọt
ngào không gì so sánh nổi mà chỉ riêng cậu ta mới có. Chúng tôi cho xe
chạy thẳng vào sân trong.

Trước gian tiền sảnh lắp gương, ông già Mirza đang ngồi và vừa

khoan khoái nhả làn khói xanh từ chiếc tẩu thuốc ngậm trên môi vừa ngước
cặp mắt hài lòng nhìn lên cuộc sống thanh bình và cần mẫn đang diễn ra
trong khung cảnh dễ chịu đáng yêu phía trước. Sau khi phát hiện ra con trai
mình, ông lập tức đứng dậy, ôm chặt hai vai cậu và kéo sát vào ngực mình,
bởi vì dù vốn tỏ ra nghiêm khắc với con, song ông yêu cậu hơn mọi thứ
trên đời. Sau đó ông hỏi về việc thi cử và lại tiếp tục ôm ấp vỗ về một lần
nữa. Tất cả kẻ hầu người hạ trong nhà đều tề tựu đông đủ để chào mừng
cậu chủ, những con chó cũng nhảy cẫng lên vui đùa xung quanh cậu. Một
con chó lớn như sói, cục cưng của ông già Mirza đang nấp đâu đó vội từ
gian tiền sảnh nhảy bổ vào. "Zula! Zula!" - Selim gọi tên nó và con chó vồ
ngay lấy vai cậu bằng hai bàn chân to vật vưỡng của mình, nó hôn khắp
mặt cậu và sau đó bắt đầu chạy như phát điên quanh cậu, vừa chạy vừa sủa
vang nhà và phô ra những chiếc răng khủng khiếp để biểu thị niềm vui.

Sau đó chúng tôi vào sảnh ăn. Tôi quan sát trang trại Chorzele và mọi

thứ ở đó với tâm trạng của một người đang mong muốn sự đổi mới. Tại đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.