Cố Bắc Thần khóe miệng cong lên, bàn tay đã lao tới giữ ót của Giản
Mạt, đôi môi liền tiến tới...
Giản Mạt cảm thấy trong miệng có thứ gì đó cuốn lấy đầu lưỡi cô, sau
đó, thứ mềm mại đó dẫn dắt lưỡi cô vào trong miệng hắn, mút chặt... Cô
trừng lớn hai mắt, không dám tưởng tượng rằng Cố Bắc Thần lại làm ra
động tắc ái muội đó.
"Ưm, đúng là có vẻ buồn nôn... Chẳng qua làm với vợ nhà mình, anh
cũng không chê đâu." Cố Bắc Thần nhướn mày, cố ý nói.
Mặt của Giản Mạt đã bị dọa cho ửng đỏ cả lên, cử chỉ thân mật như vậy,
thậm chí so với lúc bọn họ ở trên giường đều lộ ra khiến người ta thẹn
thùng...
Nhấp nhấp môi, Giản Mạt cảm thấy trong miệng vẫn còn mì cùng hơi
thở của Cố Bắc Thần, cái loại cảm giác này rất kỳ quái.
Chính là, rõ ràng cử động "buồn nôn", nhưng lại khiến cho tim của cô
đập loạn lên... Có chút không khống chế được.
Nhìn bộ dáng xinh đẹp của Giản Mạt, ánh mắt Cố Bắc Thần trở nên
thâm sâu, nữ nhân này từ khi nào bắt đầu... lộ ra sự xấu hổ của một cô bé
như vậy, khiến hắn càng thêm mê muội?
...
Điệu Blues.
Sở Tử Tiêu cầm bình rượu từ hầm rượu ra, Đường Dục nhìn nhìn, không
khỏi mang ý cười đến, "Không ngờ cậu ở nơi này còn giấu hàng tốt..."
"Bắc Thần." Sở Tử Tiêu nhàn nhạt mở miệng.