Cô không mang theo điện thoại, còn đi dép và quần áo ở nhà... Suy nghĩ
một chút, nếu như thực sự bị hắn ném lại ở đây, đúng là hỏng mất!
Cố Bắc Thần cười lạnh một tiếng, "Được, hôm nay anh cùng em đối
chất... Anh thật sự muốn nhìn xem hôm nay em sẽ giải thích được những
gì?" Dứt lời, hắn liền mở cửa ghế lại phụ ra, ra hiệu Giản Mạt lên xe.
Trong lòng Giản Mạt có chút ngột ngạt cùng phiền muộn, nhưng cô cũng
không muốn trốn tránh...
Trên đường trở về, Giản Mạt suy nghĩ kỹ vài loại cục diện có thể phát
sinh, cuối cùng phát hiện... Cũng có thể là bảo bối sẽ phải rời khỏi cô?Vừa
nghĩ tới bảo bối có thể sẽ bị Cố Bắc Thần cướp đi, tâm tình Giản Mạt trong
nháy mắt trở nên không thoải mái...
Dọc theo đường đi, Giản Mạt trầm mặc không nói, nghiêng đầu nhìn
cảnh vật nhanh chóng lướt qua bên ngoài cửa xe, mái tóc ngắn xinh đẹp bởi
vì vừa cử động có chút hỗn loạn, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến vẻ đẹp
của cô.
Trên cửa sổ thủy tinh, ẩn hiện ra hình dáng khuôn mặt Giản Mạt, Cố Bắc
Thần nghiêng đầu liếc nhìn, rất muốn nói với người phụ nữ này... Hắn sẽ
không cướp đi tất cả của cô, chỉ muốn tiến vào tất cả mọi thứ của cô.
Thế nhưng, hắn biết... Điều đầu tiên hắn phải nghĩ đến đó là nhanh
chóng khiến cô chấp nhận hắn, cho nên hiện tại hắn vẫn nên cẩn thận.
...
Giản Kiệt nhìn những bộ đồ chơi lắp ráp được bày biện trên bàn, ánh mắt
lanh lợi liền phát sáng.
"Những thứ này đều là do Thần thiếu mua..." Tiêu Cảnh nhíu mày nói.