HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1011

Trong ngực đè nén cảm giác chua xót mãnh liệt, cô nhẹ nhàng gật đầu,

khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch thoáng hiện lên vẻ mơ màng, nói giọng nhẹ
nhàng khàn khàn: "Tôi biết, tôi sẽ không yêu đương gì hết, " nụ cười yếu ớt
khẽ nở rộ trên khóe môi, "Có lẽ cả đời cũng sẽ không."

Mi tâm của Branda nhíu lại, cánh tay ôm trước ngực hơi dừng lại,

không nhịn được hỏi: "Tại sao vậy?"

Kí ức quá nặng nề, Lan Khê cảm thấy hô hấp hơi nghẹn lại, nụ cười

yếu ớt càng thêm ngọt ngào rực rỡ, giơ hai tay lên vẫy vẫy: "Bởi vì tình yêu
rất giả dối, không hề chân thực, còn không thành thật, đáng tin bằng chính
đôi bàn tay của mình, thứ nhất, có khả năng nuôi dưỡng bản thân, thứ hai,
còn có thể bảo vệ chính mình."

Branda nhìn cô chăm chú, khuôn mặt lúc nào cũng lạnh như băng lại

trở nên dịu dàng, không nhịn được, đưa tay xoa xoa tóc của cô: "Còn nhỏ
tuổi, mà đã bi quan quá vậy!"

Nói xong, giẫm lên giày cao gót bước ra ngoài, đi tới cửa thì nghiêng

đầu nhíu mày gọi cô: "Còn nữa..., lần sau nói chuyện với tôi thì đừng có
gọi như vậy nữa, tôi không có tên à? Lần sau gọi chị Branda đi, không khéo
ăn nói tý nào, sao cô lại có thể trà trộn vào đây nhỉ?"

Tiếng giày cao gót đã đi xa dần.

Lan Khê nhẹ nhàng sửa sang lại mái tóc của mình một chút, vành mắt

hơi ẩm ướt.

Động tác này . . . . . . Thật sự rất lâu rồi không có ai làm với cô nữa.

***

Buổi tối, khi Kỷ Hằng mua đồ ở cửa hàng tiện lợi ở phía dưới đi lên,

quẹt thẻ mở cửa, thấy Lan Khê đang ngồi cạnh cầu thang dùng ánh sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.