HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1028

Trong trí nhớ của cô, cô chưa từng làm bất cứ việc gì cho ba cô được

vui cả.

Hơn nữa ông ấy cùng từng nói cô không còn là con gái của ông ấy,

cho nên chỉ cần ông ấy không muốn, cô sẽ không bao giờ xuất hiện trước
mặt ông ấy, để khỏi làm ông ấy tức giận.

"Con xem con đang nói cái gì đấy, vậy mà còn nói là không hận?" Mộ

Minh khải cười chua xót, tay để lên mép bàn, "Anh trai con bận rộn như
vậy mà còn biết trở về thăm bọn họ,vậy mà con lại không biết?"

Lan Khê đột nhiên giật mình!

Anh trai cô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt, cô há miệng muốn nói gì đó

nhưng lại không thể nói thành lời, một hồi lâu sau mới nghe được giọng nói
khàn khàn của mình: "Anh ấy. . . . . . Trở về lúc nào vậy. . . . . ."

"Hôm kia!" Mộ Minh Thăng nói, rồi suy nghĩ một hồi, "không đúng là

trước đó mấy ngày, nó còn mang theo ít đồ đến thăm chú nữa, chú hỏi nó
có liên lạc gì với con không, nó còn nói với chú là con rất khỏe chú không
cần lo lắng, chẳng lẽ con không biết nó trở về?"

Sắc mặt Lan Khê hoàn toàn thay đổi.

Cơ thể của cô cương cứng, ngồi không yên, thật may là ngay lúc này

điện thoại trong túi xách điện thoại lại reng lên.

cô bắt máy.

"Alo"

"Mau đến đây tăng ca!" Giọng nói nghiêm nghị không cho ai có cơ hội

phản đối của Branda truyền đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.