HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1064

Nhếch miệng, trên đôi môi lạnh lùng của Kiều Khải Dương xuất hiện

nụ cười chế giễu, khàn giọng nói: "Điểm này anh sợ là mình không thể thay
đổi. . . . . ."

Đứng núi này trông núi nọ.

Có lẽ đúng là vậy...! .

Ngón tay thon dài của anh lạnh lùng hất cô gái đang đứng bên cạnh ra,

muốn chạy tới chặn Lan Khê lại.

Nhưng cô gái nhất quyết không chịu buông tay, mặt mày đầy nước

mắt giận dữ nói: "Vậy anh nói đi, người yêu mới của anh là ai? Em muốn
nhìn xem mặt cô ta thế nào mà có thể câu mất hồn của anh!"

Kiều Khải Dương mất hết kiên nhẫn, cười lạnh: "Cô bị bệnh hả. . . . .

."

Trước khi vui đùa thì đương nhiên phải đối sử tốt rồi, phụ nữ quá mau

quên hay là yêu quá nên ảo tưởng? Tất cả mọi việc đến cuối cùng rồi cũng
sẽ bị lãng quên hết thôi.

"Em bệnh thì sao!" Cô gái gào thét một tiếng, rưng rưng ôm lấy anh,

"Khải Dương, em thật sự rất yêu anh, anh đừng không quan tâm đến em. . .
. . ."

Lan Khê đang đi ở phía trước, trong lòng run lên dữ dội!

Không hiểu sao chân cô tự nhiên bước chậm lại, nhớ lại nhiều năm về

trước, ở trong đêm động lạnh giá ở thành phố C, cô cũng từng hèn mọn níu
tay áo của một người giống như vậy, nói với anh, Mộ Yến Thần, anh đừng
không quan tâm đến em.

Hốc mắt không hiểu sao lại trở nên ẩm ướt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.