HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1081

Thân hình cường tráng của anh dựa vào bên cạnh, ghế sa lon bị lún

sâu xuống, anh xoa xoa mi tâm để giảm cảm giác nhức đầu, nét mặt coi
như là chuyện đương nhiên.

Trong lòng Lan Khê cười lạnh, đúng, đúng vậy, cô còn có chuyện

muốn cầu cạnh anh.

Nhờ vả người khác thì lúc nào cũng yếu thế hơn.

Cô đặt ly thủy tinh xuống, cam chịu số phận giúp anh lau tóc, nhưng

anh ngồi quá xa, cô chỉ có thể xoay người, quỳ trên ghế sa lon mà nghiêng
người sang, sức lực dưới lòng bàn tay lúc nặng lúc nhẹ, có phần thô bạo,
không để cho bản thân trầm luân vào hơi thở quen thuộc kia.

Mộ Yến Thần khẽ nhíu mày, đột nhiên bắt lấy tay của cô: "Em cố ý

à?"

"Không thoải mái?" Lan Khê cố ý hỏi, bên trong đôi mắt trong trẻo

chứa đựng ánh sáng ranh mãnh giễu cợt, "Thật là đáng tiếc, tôi không có
bản lĩnh thay người nào đó có thể làm cho anh thoải mái! Anh có muốn tiếp
tục hay không? Không chịu được thì kêu dừng lại nhé, hoặc anh gọi ‘em
gái nhỏ’ vào lau tóc cho ấy, chúng ta cũng có thể thoải mái nói chuyện,
cũng không phải là không được!"

Mộ Yến Thần nguy hiểm nheo mắt lại ——từ khi nào cô lại trở nên

cay nghiệt sắc sảo như vậy?

Xuyên qua mái tóc ẩm ướt đang nhỏ giọt, ánh mắt thâm thúy mị hoặc

mở to, Mộ Yến Thần giơ tay lên nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn
mềm mại ở ngay trước mặt, khàn khàn giọng hỏi nhỏ: "Em làm sao vậy?"

Mới vừa rồi ở trên xe còn tốt lắm mà, sao bây giờ lại đột nhiên xù lông

lên vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.