HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1172

vọng của cô khi tất cả mong đợi bị phá hủy, anh muốn nâng niu cô trong
lòng bàn tay, anh không thể để cho cô chịu bất cứ tổn thương gì.

Nhiếp Minh Hiên ở đầu dây bên kia cũng đang trầm mặc vì khiếp sợ.

Thực sự, anh suy nghĩ quá đơn giản, hoàn toàn không để ý đến nhiều

thứ như vậy. Cũng có thể là do đứng ở góc độ không giống nhau, mà anh
cũng không phải Mộ Yến Thần, nên anh không có cách nào vì cô gái đó mà
lo lắng, không có cách nào thay cô suy tính, để cô luôn sống trong hạnh
phúc cả.

Cười khổ một tiếng, Nhiếp Minh Hiên không biết nói gì nữa, đã lâu

rồi anh chưa được nghe Mộ Yến Thần nói nhiều như vậy.

Mà lần nào cậu ta cũng nói về Lan Khê.

“Được rồi, mình hiểu rồi…” Nhiếp Minh Hiên cất giọng nói, “Mình

không biết việc này đối với cậu mà nói là may mắn hay là bất hạnh, nhưng
mà Yến Thần - mình rất phục cậu, vì cậu thật lòng yêu em ấy, cậu có biết
hay không?”

Cậu có biết hay không, đến thằng ngu cũng có thể nhìn ra việc đó.

Mộ Yến Thần lạnh lùng trừng mắt, ngón tay thon dài vuốt ly thủy tinh

trong tay, cũng không nói gì.

Nhiếp Minh Hiên cắm đầu cắm cổ cười cười, không biết tại sao mà

mới sáng sớm lại nghe được chuyện kinh thiên động địa đến như vậy, đang
muốn hẹn gặp anh thì chợt nhớ ra chuyện gì đó, sắc mặt đột nhiên tái đi,
anh siết chặt điện thoại: “Yến Thần, mình quên hỏi cậu - Tên bác sĩ đó đâu
rồi? Cậu vẫn chưa nói ình biết, tên bác sĩ đó như thế nào rồi?”

Nhiếp Minh Hiên đột nhiên đã cảm thấy vô cùng bận tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.