HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1176

Cáng tay dài ôm chặt eo của cô kéo trở lại ngực mình, anh cúi đầu,

môi mỏng kề sát trán của cô amng theo cảm giác nguy hiểm cùng bức bách
nói: “Đừng ngồi trên đất.”

“Mộ Yến Thần, anh không cần lo cho tôi…..” Lan Khê uất ức cắn

môi, trong lòng tràn đầy thống khổ và mâu thuẫn.

“không cần anh quan tâm?” ngón tay thin dài dùng lực giữ lấy cằm

của cô. Mộ Yến Thần trừng mắt nhìn cô, cười lạnh, “Vậy em cũng không
quan tâm đến anh sao? Bất kể anh nói yêu ai, kết hôn với sai, em cũng
không quan tâm đến sao? Vậy sao khi nhìn thấy hòm thuốc của anh, em lại
đau lòng như vậy?”

trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lan Khê đầy tâm tình phức tạp và rối

rắm.

một hồi lâu sau trong lòng cô lại cảm thấy khiếp sợ, không thể tin

được rằng anh lại nói đúng lòng cô, chỉ là một đêm triền mien mà thôi sao
có thể tháo xuống lớp vỏ lạnh lùng dùng để ngụy trang của cô được, cô cố
gắng kìm nén cảm xúc, ổn định tâm tình, đẩy tay anh ra: “Anh nghĩ nhiều
rồi….”

Mộ Yến Thần lại ôm cô vào ngực, buông cằm cô ra, ngín tay thing dài

vòng qua sau cổ của cô để vuốt ve, cúi đầu hôn lên cổ của cô, trong nháy
mắt cô cứng dờ, thân thể dính chặt vào cái tủ ở sau lưng, ga giường đang
quân trên người cũng sắp rớt xuống.

“Anh không phải chỉ muốn nhiều mà còn làm nhiều…” Anh khanf

giọng nói vào tai cô “Em nên nhìn một chút, nhìn xem trên thân thể xinh
đẹp của em, có nơi nào mà anh chưa hôn qua không…..”

Dâu vết của anh để lại ở khắp nơi trên người cô, nhìn thấy mà ghê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.