HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1213

Đàn ông? Có phải là người chiếm giữ trái tim cô mấy năm nay?

Trong mắt ngập tràn hàn ý, hận không thể đem quần áo trên người cô

xé nát, môi mỏng của Mộ Yến Thần dán sát vào tai của cô: "Thế nào, lúc
em và người đàn ông khác làm chuyện đó cũng không dùng cái này?"

Câu hỏi u lãnh đó làm Lan Khê phát run, giống như trên cổ cô đang có

một con dã thú đang nhe nanh, nếu cô còn không mau trốn đi chắc chắn sẽ
bị nó nuốt mất.

"Mộ Yến Thần không phải như vậy. . . . . ." Lan Khê thống khổ cau

mày, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó muốn vùng ra.

Mộ Yến Thần cười lạnh một tiếng, giữ chặt cổ tay của cô, đột nhiên

kéo cô ra khỏi lồng ngực rồi đẩy cô té xuống cái ghế sa lon dài hẹp! Vang
lên một tiếng "Bộp!" trầm đục kèm theo đó là tiếng hét nhỏ của Lan Khê,
cơ thể xinh đẹp của cô như nở rộ trên chiếc ghế sa lon màu nâu nhạt, đẹp
đến mê người.

Mộ Yến Thần lạnh lùng bước lại, gương mặt như Satan, vừa cởi cà vạt

tinh xảo ra vừa lạnh nhạt ra lệnh: "Nằm sấp xuống."

Nằm sấp xuống? !

Vừa rồi bị ném mạnh xuống nên giờ đầu óc của Lan Khê có chút

choáng váng bò dậy, hai mắt trợn to, không thể tưởng tượng nổi, rất muốn
nói với anh rằng cô không thích cái tư thế này chút nào, nhưng nhìn thấy
anh đầy nguy hiểm như vậy cô cũng không còn cách nào khác mà phải
nghe theo!

Đầu ngón tay trượt trên mái tóc vẫn còn ướt của lan Khê, cô rất muốn

chạy, nhưng cánh tay lại bị anh nắm chặt, dùng sức kéo cô lại, Lan Khê
thống khổ than nhẹ một tiếng nằm ở trên ghế sa lon, đầu gối quỳ thì trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.