HÀO MÔN THỪA HOAN: MỘ
THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG!
Mộc Tiểu Ô
www.dtv-ebook.com
33. Chương 33: Anh Hai, Anh Sao Thế?
Người đàn ông rống lên giận dữ làm phòng họp muốn bể tung ra.
Lan Khê hoảng hồn, cả người run theo tiếng rống, lo lắng nhìn về phía
Mộ Yến Thần.
Cô cảm thấy lòng mình đau quá. Anh ngồi đó, thân hình to lớn nhưng
quá cô độc. Ánh mắt không còn thần thái vẫn cố nghênh đón mọi ánh mắt
tò mò, khinh bỉ của những người xung quanh. Mỗi một ánh mắt như một
thanh đao bén nhọn trực tiếp đả thương người, đâm vào lòng cô đau lắm.
Mộ Minh Thăng đỏ bừng mặt, tay run lên chỉ thẳng vào mặt người em
ruột, mấp máy môi nhưng không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.
Một khắc sau, Mộ Yến Thần lại trầm tĩnh ngẩng lên, ánh mắt trong
suốt như đầm nước sâu, tay chống trên mặt bàn gỗ, đem phần văn kiện đẩy
về phía đối diện, giọng nói thuần hậu : "Ruột thịt cũng tốt, con hoang cũng
được, phần hợp đồng này mong chú hai châm chước xem rồi soạn thảo lại. .
. . . Mộ thị không làm việc mất cả chày lẫn cối, không lời mà còn lỗ vốn."
Lạnh nhạt kết thúc mọi việc, anh đứng lên, vẫn trầm tĩnh không chút
sợ hãi đương đầu với những con mắt miệt thị quanh mình.
"Xin lỗi! Tôi xin phép ra trước." Anh nhàn nhạt nói một câu, đứng dậy
rời phòng họp.