HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1486

chân gì với bọn họ mà làm cho bọn họ quyết liệt như vậy, nhưng ý tứ của
Nhan Mục Nhiễm chính là muốn nói cho anh biết . . . anh có thể thừa dịp
mà nhảy vào.

Nếu là Kiều Khải Dương trước kia, anh chắc chắn sẽ xem thường.

Nhưng mà đối với Lan Khê, dù Kiều Khải Dương anh biết như vậy là

rất ti tiện, anh cũng muốn thử.

Kiều Khải Dương lạnh mặt, đẩy cửa định đi vào bên trong.

Lan Khê nhất thời tức giận, mặt cũng đỏ lên, ngăn giữa anh và cửa,

tay chống vào bờ vai của anh không cho anh đi vào nửa bước, trong đôi
mắt là vẻ tức giận, còn có không ngừng lóe lên tia sáng trong suốt.

Kiều Khải Dương bị cô nhìn như vậy rốt cuộc cũng không dám cố

chấp nữa.

Bờ môi mỏng lạnh lùng mím lại, giằng co một hồi lâu cuối cùng anh

buông tay, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chằm chằm, nói với giọng khàn khàn:
"Vậy đi cùng tôi ăn một bữa cơm, em đi vào cất đồ đi tôi chờ em ở ngoài."

Nếu cứ cố chấp thế nào cũng phải nhìn thấy nước mắt của cô.

Lan Khê hít một hơi, nhẫn nhịn, siết chặt túi đi vào.

. . . . . .

"Ngày mai em về nhà?"

Trong phòng ăn nho nhỏ, Kiều Khải Dương gọi xong đồ ăn ngước mắt

hỏi cô.

Lan Khê gật đầu một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.