HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1645

"Ngủ cũng được khoảng một tiếng rồi. . . . . . Bên trong phòng giải

phẫu vẫn chưa xong?" Chân mày Mộ Minh Thăng nhíu chặt lại.

"Ừ."

Người trên giường bệnh bỗng cử động, mồ hôi lạnh khẽ rịn ra, Hai

hàng lông mày anh tuấn của Mộ Yến Thần nhíu lại, lòng tràn đầy thương
yêu, giọng nói trong miệng chợt trở nên lành lạnh hờ hững: "Ba không đi
xem mẹ một chút sao?"

Mộ Minh Thăng nheo mắt: "Cái gì? Mẹ con cũng chạy tới đây?"

"Ở dưới sảnh lầu một phòng cấp cứu." Anh nói địa điểm.

Mộ Minh Thăng gật đầu, hai mắt đã có vẻ vẩn đục hơi kinh ngạc, nhìn

chằm chằm vào động tác của anh, cảm thấy có chỗ nào không đúng nhưng
lại không biết nói thế nào.

Không lên đây, trong lòng ông cảm thấy kỳ lạ, Mạc Như Khanh tới

bệnh viện nhưng không lên trên này lại ở dưới sảnh phòng cấp cứu, thầm
nghĩ như vậy, bước chân đã bước ra khỏi phòng chờ, sau lưng chú Phúc
cũng đuổi theo ngay sau đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.