HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1684

Phòng ngủ chính rất ấm áp, ngược lại hai phòng khách vắng lặng

giống như chưa từng có người ở qua.

Tô Nhiễm Tâm nhìn sơ qua, cảm thấy huyệt Thái dương đập thình

thịch, đầu đau kịch liệt.

Lan Khê cùng đi ở phía sau, mồ hôi lạnh rịn ra đầy tay.

Khi nãy ở trên xe cô đột nhiên bị chuyện mang thai này phiền nhiễu,

chưa từng nghĩ đến Tô Nhiễm Tâm muốn vào ở nơi đây, hậu quả là, bên
trong phòng ngủ chính thậm chí đồ cô thay ra chưa kịp ném vào giỏ giặt
quần áo ! !

Ông trời ơi. . . . . .

"Dì nhỏ, lần này trở về sao không đến ở khách sạn?" Lan Khê hỏi một

cách khó khăn, " không phải bên kia cũng có nhà của ông ngoại và bà ngoại
sao?"

"Khách sạn thì quá quạnh quẽ, trong nhà lại quá ồn ào, " Đôi mắt đẹp

của Tô Nhiễm Tâm khẽ khép hờ, ánh sáng lạnh từ khóe mắt tản mát ra, để
hành lý xuống, "Ông ngoại và bà ngoại của cháu càng già càng thích cãi
nhau, dì không trở lại thì càng gây nhiều hơn, dì không muốn khi về đến
nhà lại bị kẹp ở giữa hai người."

"Dì nhỏ, để cháu giúp dì. . . . . ." Lan Khê định khom lưng cầm lấy

hành lý của bà mang vào.

Một cánh tay to lớn giữ tay của cô lại không cho cô khom lưng, ánh

mắt Mộ Yến Thần lạnh lùng không hề có nhiệt độ, dìu cô từ phía sau, một
tay nhấc hành lý của Tô Nhiễm Tâm lên đi vào phòng khách.

Tô Nhiễm Tâm nhướng mày lên! !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.