HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1705

bệnh, vùi đầu thật sâu ở trên cổ của cô, người đàn ông giống như thiên thần
ấy đã để lộ hết ra mặt yếu ớt của bản thân mình .

Tô Nhiễm Tâm cảm thấy tay chân đều đang run hết cả lên.

Bà đã làm cái gì vậy?

Mấy ngày nay sống ở trong nhà họ Mộ, nhìn Lan Khê giúp bà chuẩn

bị chu đáo mọi thứ, hai người coi như yên lặng chung sống hòa bình tốt
đẹp. Bà còn làm khó dễ cho cháu mình ở khắp nơi, khiến cháu mình không
sao chịu nổi, thậm chí lại còn ra sức kích động cảm giác hổ thẹn cùng và tự
trọng của con bé, vậy mà bà lại không biết rằng con bé đang mang thai.

Mang thai, lại phải chịu áp lực đến tột đỉnh đến từ người thân bên họ

ngoại, chần chừ không biết có nên chia tay với người mình cực kỳ yêu hay
không, có nên bóp chết cốt nhục mà mình đang mang ở trong bụng hay
không.

Rốt cuộc bà đã làm những điều gì vậy chứ...

Tô Nhiễm Tâm co quắp, run rẩy gượng đứng lên, ngồi lên trên ghế,

mắt nhắm chặt, xoa bóp ở huyệt Thái Dương.

***

Lan Khê cảm thấy trong mộng mình đã làm rất nhiều thứ.

Trong mộng cô thấy mình vẫn còn chưa lớn lên, đặc biệt thích đi theo

người hầu chạy lung tung khắp nơi ở trong nhà họ Mộ. Mỗi khi thấy mẹ
xuống gác đi tới, thì cô mới có thể ngồi yên được. Tô Nhiễm Nguyệt dịu
dàng gần như không hề tức giận bao giờ, ngay cả giáo huấn bà cũng không
hề giáo huấn, chỉ có khi nào cô tự làm mình bị thương, lúc này bà mới nhíu
cặp mày đẹp lại. Bà không cần phải nói nhiều, tự Lan Khê cũng biết là
mình đã sai rồi, lần sau cô cũng không dám tùy hứng như thế nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.