HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1706

Nước mắt nóng bỏng dâng lên ở trong hốc mắt, nóng rực ngay cả ở

trong giấc mộng, chảy xuống lăn vào bên trong mái tóc.

Mở mắt ra, cô kinh ngạc nhìn thấy người đàn ông trước mắt đang căng

thẳng ôm chặt lấy người mình.

"..." Cô đưa tay nhẹ nhàng chạm vào cằm của anh, chợt nhận thấy

dường như có một lớp râu ria xanh rì mới xuất hiện. Cặp mắt ướt nước của
Lan Khê khẽ run lên, khi cô vừa định sờ thêm chút nữa thì anh tỉnh dậy.
Vừa mới tỉnh, nhanh như điện xẹt, anh nắm chặt lấy tay cô, ánh mắt rét
lạnh quét qua cô một cái

Cảm giác căng thẳng, thoáng chốc tản ra.

"Em tỉnh rồi sao?" Giữa cặp môi mỏng của Mộ Yến Thần khàn khàn

thoát ra mấy từ, sờ sờ trên trán của cô, cảm thấy nhiệt độ không cao, "Bụng
em còn đau nữa không?"

Lan Khê có chút mơ màng không rõ giữa cảnh trong mơ với hiện thực,

hàng lông mi dài dài run rẩy, nói: "Em vừa mới mơ thấy mẹ ."

Mí mắt Mộ yến thần giật giật, cánh tay dài nhanh chóng ôm chặt lấy

cô, giống như muốn mang cô nhập cô vào trong thân thể mình vậy: "Mơ
thấy những gì về mẹ hả ?"

"Em mơ thấy mẹ đứng ở trước mặt em, em hỏi mẹ rốt cuộc em làm

như vậy có đúng hay không, nhưng mẹ không nói gì hết."

Cả trong giấc mộng cô cũng chờ một cái gật đầu của Tô Nhiễm

Nguyệt.

Bởi thế, nên giấc mộng giống như không bao giờ có tận cùng cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.