HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1772

"Tất nhiên," Lan Khê nhận lấy cái muỗng anh đưa tới, "Bà nội em qua

đời sớm, khi mẹ mang thai dưỡng thai ở trong tổ trạch, một tay thím
Trương chăm sóc."

Nghe lời này lông mày Mộ Yến Thần chợt nhảy lên, lẩm bẩm: "Vậy

sao?"

Cái miệng nhỏ của Lan Khê phà hơi thổi cho bớt nóng, sau đó cực kỳ

thỏa mãn*lqd* uống từng ngụm, nhìn cô uống Mộ Yến Thần chợt cảm thấy
hạnh phúc vô cùng, yêu cô muốn cho cô một bến cảng hay một tòa thành,
để cho cô không chút kiêng kỵ ở bên trong làm những gì muốn làm, lên kế
hoạch tương lai cho cả hai.

Ngồi xuống mép giường, anh nhẹ nhàng ôm chặt cô vào trong ngực.

Buổi tối anh chạy về phòng mình tắm rửa qua, chờ Mộ Minh Thăng và

Mạc Như Khanh đã đi ngủ rồi sau đó lại tới phòng cô, dưới ánh mắt kinh
ngạc của cô, anh vén chăn lên mạnh mẽ mà dịu dàng kéo cô qua, ôm cô đi
vào giấc ngủ.

Nhà họ Mộ chìm trong bóng đêm bình yên.

***

Thành phố C bắt đầu mùa đông nhiệt độ chợt giảm xuống, ở trong

phòng cũng còn đỡ, khi ra ngoài nhất định phải chú ý giữ cho ấm một chút.
Lan Khê quan sát toàn thân mình một chút, rõ ràng thời gian mang thai
chưa bao lâu, bụng vẫn hoàn toàn chưa có dấu hiệu đội lên, lại bị Mộ Yến
Thần cứng rắn bao kín giống như cái bánh chưng, cô định cởi ra không
mặc, bị anh khẽ giọng quát ột trận đành thành thành thật thật mặc vào.

"Tụi con định ra ngoài?" Mộ Minh Thăng nhìn bọn họ từ trên lầu đi

xuống, nheo mắt lại hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.