HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1784

Cô giật mình, định thần nhìn lại, hóa ra là Mộ Yến Thần.

"Em mệt à?" Anh ôm cô ngồi ở trên đùi, cúi đầu hỏi.

Lan Khê kinh ngạc chạm vào khuôn mặt tuấn tú, khẽ chạm vào môi

anh ngửi ngửi: "Anh không uống rượu sao?"

“ Đến lát nữa còn phải lái xe chở em nên không dám uống." Anh

nghiêng mặt qua nhẹ nhàng hôn ngón tay của cô, "Em thế nào?"

"Đương nhiên là em cũng không dám uống rồi, " Lan Khê đỏ mặt nói,

cô nằm ở trong lòng anh, "Lúc này thì hơi mệt một chút, gần đây hình như
em càng ngày càng thích ngủ."

"Đừng ngủ, " anh cúi đầu nói, "Đợi lát nữa còn có tiết mục."

Lan Khê cả kinh: "Tiết mục gì vậy?"

Chỉ nghe thấy bên ngoài phòng bao vang lên một tiếng nổ nho nhỏ,

tiếng hoan hô ầm ỹ từ bên ngoài truyền đến. Cô sợ tới mức chợt nằm thu
người lại ở trong lòng anh, Mộ Yến Thần vỗ vỗ vào lưng cô, ôm cô đứng
dậy, đi ra phía ngoài.

Giữa khoảng không gian rộng lớn có một chiếc khinh khí cầu to đùng,

màu sắc rực rỡ, đang bay bổng bên cạnh bảy tầng lầu, tiếng gào thét chói
tai ngập tràn khắp nơi. Nhìn xuống phía dưới lầu, thùng rượu vang nổ
bung, bọt bốc lên thẳng đứng cao đến hơn mười thước. Toàn bộ buổi lễ
khai trương long trọng của Dạ Vô Cương từ giờ khắc này mới bắt đầu, hôm
nay tất cả rượu và thức ăn đều được miễn phí. Đủ thứ trò chơi và thi nhảy
múa bắt đầu triển khai ở trong đại sảnh của tầng trệt. Toàn bộ ánh sáng lập
lòe của các trò chơi hắt lên sáng rực cả bầu trời, giống như tất cả mọi thứ
đều được phát tiết ra hết trong cuộc vui thả sức đêm hôm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.