HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1816

"Em thật không thể tin được, mẹ anh hận đến muốn tìm người giết

chết em . . . . ." Lan Khê ngước mắt ngẩng lên nhìn anh, "Anh nói tối nay
có trò hay chính là cái này? Dẫn dụ bà ấy đến bệnh viện uy hiếp Nhan Mục
Nhiễm, để cho bà ấy tự bộc lộ ra bản tính của mình? Em biết rõ anh muốn
giúp em, nhưng nói thế nào bà ấy vẫn là mẹ của anh, anh có thể xuống tay
độc ác được sao?"

Đưa tay ra sau lưng cô kéo sát lại gần để cô có thể nằm ngủ thoải mái

trong khuỷu tay mình, Mộ Yến Thần hôn nhẹ lên đuôi lông mày chóp mũi
của cô nói, "Chính là suy tính đến điểm này nên anh mới không đem
chuyện mấy năm trước bà đã bắt cóc em tiết lộ ra, coi như là giữ lại đường
sống cho bà, và cũng là trừng phạt cảnh cáo bà. Mọi người sẽ có vật mình
muốn, nhưng nếu như muốn bằng cách không đúng, thì phải trả giá cao. . . .
. . Anh sẽ không để cho bà có cơ hội tổn thương em nữa."

"Em vẫn nghĩ tới chúng ta nên làm cái gì, ở chung một chỗ giống như

thật sự rất đơn giản, thật là có thể cái gì cũng không để ý sao? Mộ Yến
Thần, em không được, " Lan Khê vùi sâu vào trong cổ anh, khóe mắt hơi
ướt át, "Hôm nay ba nói chuyện với em hơi nhiều, lần đầu tiên em cảm thấy
ba cũng thương em, sau này em không thể chọc giận ba nữa, tuyệt đối
không thể."

Môi mỏng của Mộ Yến Thần nhàn nhạt mân chặt, trong mắt thoáng

qua một tia khác thường.

Lan Khê giật mình, đột nhiên nhớ tới anh nói có chuyện phải đi Anh

quốc, giật nhẹ tay áo của anh cô hỏi: "Khi nào thì anh đi?"

Mộ Yến Thần hồi hồn, ôm chặt cô: "Tối mai."

Nhanh như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.