HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1852

Hắn xong đời rồi.

Đột nhiên con ngựa hí lên một tiếng như tê liệt, thân ngựa ầm ầm ngã

xuống, còn Phó Minh Lãng chợt nhận thấy thắt lưng mình được một lực rất
lớn kéo mạnh lại phía sau, sau đó thân thể của hắn rơi vào trên thân ngựa
rồi đột ngột bị lôi ra xa hàng rào, một lần nữa bị quăng xuống đất!

"Khụ, khụ, khụ..." Phó Minh Lãng bị quăng xuống, nằm lăn trên mặt

đất, ho ra máu tươi.

Con ngựa bị ngã vật xuống đất không sao đứng dậy nổi, cất tiếng hí bi

thương vang dội bầu trời, nghe vô cùng kinh sợ. Một cây cọc ngầm đáng sợ
đã đâm xuyên qua một cái đùi của con ngựa, dòng máu ấm nóng đỏ tươi
chảy ngập trên hàng rào tràn ra ngoài,

Gương mặt tuấn tú của Mộ Yến Thần trắng bệch, anh rút lại chiếc roi

da đang trói ngang hông của Phó Minh Lãng, giục ngựa vòng qua hàng rào,
dùng tốc độ từ tốn, nhàn nhã chạy xong mười vòng, trở lại nơi xuất phát.

Nhẹ nhàng xuống ngựa, không để ý trên mặt, trên người mình đầy

nước bùn và máu, anh ném chiếc roi đi, cởi nút áo lạnh lùng nói: "Còn thi
đấu gì nữa không?"

Cả trường đấu kinh hãi! !

Mãi lâu sau tất cả mọi người mới phản ứng được, ra sức hò hét chạy

hướng về phía Phó Minh Lãng đang nằm. Cả khán đài đã trở nên rối loạn.
Đang đánh nhau với cấm quân hoàng gia, William giật mình, trái tim đang
đập mạnh đến sắp vọt ra khỏi cổ họng liền trở về chỗ cũ, dừng đập đến mấy
giây. Phó Ngôn Bác và Isha ngồi trên khán đài tinh thần bị hoảng sợ đến
sững sờ. Công chúa Isha xốc váy lên định chạy vào xem con trai thế nào,
nhưng lại không để ý nên giẫm phải váy của mình, bị ngã lăn từ trên khán
đài xuống dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.