HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1887

Mộ Yến Thần gật đầu một cái, nhắm mắt nhớ về cô, nhớ về sinh mạng

nhỏ nhoi của anh và cô còn đang ở trong bụng cô. Đây là sự lo lắng duy
nhất của anh... cô mà không để ý lo lắng cho sức khỏe của mình sẽ gây bất
lợi đối với con.

"Người của gia tộc Laurie đâu?" Anh nhắm mắt lại, ngón tay thon dài

day nhẹ lên mi tâm đầy mệt mỏi.

"Ngoài Phó Ngôn Bác thường đứng một mình ở ngoài cửa, còn những

người khác không ai đến. Nếu như tôi đoán không sai, rất có thể còn có
cấm quân mặc thường phục cũng đang mai phục quanh bệnh viện để trông
chừng, phòng khi ngài có đưa ra hành động trả thù linh tinh gì đó để gắn
cho tội danh “gây bạo loạn”, sau đó sẽ tới để xử lý." William chậm rãi nói.

A... Thật là châm chọc, anh vừa mới nói với Lan Khê trong điện thoại

rằng có bọn côn đồ làm loạn, vậy mà thật nhanh chóng, lại đổi phiên thành
mình mang tội danh này rồi.

Hai tay chống ở trên giường, William lạnh lùng nói: "Bất ngờ xảy ra

việc ngoài ý muốn, hiện tại Phó Minh Lãng đã chạy trốn, cụ thể trốn ở đâu
tôi cũng chưa rõ lắm. Nhưng theo như tính tình của mẹ hắn nhất định sẽ để
cho hắn ra ngoài để tránh đầu sóng ngọn gió đã. Tổng giám đốc Mộ, ngài
có muốn tôi phái người tìm hắn hay không?"

Bây giờ anh vẫn không hiểu Mộ Yến Thần tìm cả nhà Phó Ngôn Bác

để làm gì. Nhưng hôm nay xảy ra chuyện thế này, William chỉ muốn dùng
thế lực ngầm tận diệt gia tộc này, để cho bọn họ chết cũng không biết là
mình đã chết thế nào.

... Dám xuống tay với Mộ Yến Thần, bọn họ chán sống rồi chăng!

Bắt Phó Minh Lãng về ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.