HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1890

Vừa mới nghe thấy lời nói của Mộ Yến Thần, ông ta run lên, lúc này bàn
tay mới chạm vào cửa phòng.

William hơi híp mắt lại nhìn ra.

Xem ra lần này anh đã tiết kiệm được một cuộc nói chuyện, vừa rồi

Tổng giám đốc Mộ đã nói những gì, lão hồ ly này cũng đã nghe được hết.

William quay mặt lại hỏi ý kiến của Mộ Yến Thần: "Tổng giám đốc

Mộ?"

Cặp mắt Mộ Yến Thần lộ ra vẻ lạnh băng, ngẩng lên nhìn về phía Phó

Ngôn Bác, lạnh lùng nói với William: "Anh ra ngoài trước đi."

"Dạ."

William đi tới nơi cửa ra vào, lách người sạt qua bên cạnh Phó Ngôn

Bác. Phó Ngôn Bác đi vào, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

"Vừa mới rồi cậu nói... cậu phải trở về Trung Quốc, sẽ nói rõ ràng

thân phận của con bé ra phải không?" Phó Ngôn Bác khó khăn lắm mới
thốt ra được câu hỏi.

"Đúng vậy!" Mộ Yến Thần nhàn nhạt trả lời.

"Cậu. . . Cậu sẽ nói với con bé thế nào?"

"Nói sự thật." Anh vẫn giữ giọng nói nhàn nhạt như cũ.

Gương mặt Phó Ngôn Bác đỏ gay, lộ rõ vẻ buồn bực. Ông ta nhanh

chóng nắm lấy lan can nơi đầu giường nói: "Tại sao cậu nhất định phải làm
như vậy? Nếu hơn hai mươi năm qua, ngay cả Nhiễm Nguyệt cũng đã giấu
diếm chuyện này, vì sao cậu còn nhất định phải làm rõ mọi chuyện ra như
thế! Hiện giờ con bé đã có cha của mình và có một gia đình, tại sao cậu còn
cứ nhất định phải đào xới chuyện này ra ngoài chứ! !"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.