HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 193

cho cô giờ phút này điên cuồng như một loài thú dữ.

"Con biết rồi." Anh trả lời bà.

Mạc Như Khanh gật đầu, tắt đèn lầu hai, rồi quay trở về phòng ngủ

của mình.

Bóng đêm lại ập đến đem tất cả mọi việc lấp xuống.

Mộ Yến Thần kéo Lan Khê ra khỏi ngực mình. Khuôn mặt cô tái nhợt

nhòa trong nước mắt, hai mắt lóe ra hận ý nhìn thẳng vào anh, trên môi còn
vương những giọt máu đỏ. Anh lẳng lặng ngắm cô thật lâu rồi từ từ lau đi
những giọt nước mắt trên hai má cùng vết máu trên môi cô.

Lan Khê chống đối anh, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêng qua một bên,

tiếp tục cắn mạnh vào tay anh

Cắn xong cô bình tĩnh nhìn thẳng vào anh, chờ anh nổi giận nhưng Mộ

Yến Thần vẫn bình chân như vại, mặt không chút biến sắc, nghênh đón tất
cả ánh nhìn thù hận của cô.

Hai người cứ nhìn thẳng vào nhau như thế, không được bao lâu, Lan

Khê đành buông xuống vũ khí, nước mắt lại liên tục rơi xuống, chật vật sửa
sang lại váy ngủ, đôi chân trần không cần mang dép, như một cơn lốc nhỏ
đạp trên nền đất lạnh chạy thẳng lên lầu.

***

Say rượu cả đêm.

Buổi sáng thanh tỉnh thì cả đầu như muốn nứt ra.

Mộ Yến Thần mở cánh cửa sổ đón chút gió mát, nhanh chóng quét

nhìn phong cảnh bên dưới, đầu óc vẫn còn mê mang, trống rỗng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.