HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2173

trai."

Mộ Yến Thần vẫn nhắm mắt không mở ra, chỉ tìm bàn tay của cô cầm

lấy, nói thật nhỏ: "Gọi anh cái gì?"

"Em gọi anh là anh trai nhé, " Lan Khê càng áp sát vào anh chặt hơn,

"Dù sao nhiều năm qua em cũng đã gọi anh như vậy rồi, sắp sửa không thể
còn được gọi anh như vậy nữa, em phải trở về đúng vị trí."

Mộ Yến Thần không ngừng vuốt ve những ngón tay của cô, cái vuốt

ve thật thân thiết, thoáng nhớ lại những gì đã trải qua, giữa bọn họ có bao
biến hóa to lớn như thế, chỉ duy nhất có một điều không thay đổi, đó chính
là tình yêu của anh đối với cô, suốt nhiều năm qua dường như chỉ tăng mà
không giảm.

Cách xưng hô này, lúc nào được nghe cũng đều khiến lòng anh xúc

động.

Không nhịn được, anh liền nắm lấy tay của cô đưa lên miệng khẽ đặt

một nụ hôn: "Cách gọi ấy cả đời này em chỉ được gọi cho một mình anh
nghe."

Cách vài cái ghế dựa, túi xách của Lan Khê rung lên, bên trong truyền

ra tiếng nhạc chuông nhẹ nhàng.

Lan Khê ngẩn người, rút tay ra chạy tới nhận điện thoại, nhưng khi

màn hình sáng lên Mộ Yến Thần lại thấy vẻ mặt cô chợt biến đổi, anh dịu
dàng mở miệng hỏi: "Sao vậy?"

Lan Khê nhíu mày lại, chỉ cảm thấy trong lòng buồn phiền cực điểm.

Mộ Yến Thần đứng dậy đi tới, quét mắt một vòng nhìn lên màn hình

điện thoại, nhìn thấy phía trên hiển thị một dãy số điện thoại gọi đến từ
nước ngoài. Phía trước dãy số là số 44, cuộc gọi đến từ nước Anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.