HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 274

thích Hải Nam mà."

Còn nữa..., mẹ tôi cũng rất thích.

Bà chỉ mong muốn Mộ Minh Thăng có thể dành ra một kì nghỉ phép,

cùng bà đi đến nơi đó. Nhưng chờ cho đến lúc chết vẫn không có cơ hội.

Mạc Như Khanh ngắm nhìn lúm đồng tiền ngọt ngào trên hai má cô.

Đúng là một thiếu nữ đơn thuần, xinh đẹp một cách thanh thoát. Trong
nháy mắt, lúm đồng tiền biến mất, nhanh đến nỗi người ta còn chưa kịp
cảm nhận nó, cứ như không tồn tại, Mạc Như Khanh lúc này mới lấy lại
hồn phách.

"Vậy con có chuyện gì thì cứ liên lạc với quản gia cùng thím Trương

đi."

"Dạ."

Mạc Như Khanh đi ra ngài, vừa tới cánh cửa thì bà dừng lại, quay đầu

căn dặn: "Không có việc gì quan trọng thì đừng làm phiền Yến Thần. Anh
con phải tập trung lo việc của công ty. Rãnh rỗi thì còn phải ở bên cạnh bạn
gái của nó. Anh con đã 27 tuổi, cũng nên tính tới chuyện xây dựng mái ấm
riêng cho mình. Con hiểu ý dì không hả, Lan Khê??"

Nghe câu cuối cùng toàn thân Lan Khê như bị sét đánh.

Bạn gái Mộ Yến Thần?.

Là ai?

Trở lại lớp học, trong đầu cô vẫn thắc mắc vấn đề này. Sách vở bay tới

bay lui trên đỉnh đầu, cô cũng không không để ý đến. Bỗng “bụp” một
tiếng, một quyển sách bay thẳng xuống đỉnh đầu cô. Lan Khê lấy tay ôm
chỗ bị đau, hướng nhìn về phía quyển sách bay tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.