HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 294

Khóa kéo chiếc quần jean cũng bị nhanh chóng kéo xuống. Ngón tay

thon dài luồn vào bên trong, lần tìm địa phương chốc nữa sẽ tiếp nhận lửa
nóng của anh. Các ngón tay luồn vào chiếc quần lót, chạm đến cánh hoa e
ấp, xoa nắn vài cái liền chuẩn xác đâm thẳng vào bên trong.

Cho đến lúc này, Mộ Yến Thần mới chịu giải thoát cho đôi môi của

Lan Khê, tạm buông tha cho những hương vị ngọt ngào trong miệng cô, rũ
mắt xem xét tình hình của cô.

Lan Khê bị hôn đến không thở nỗi, được giải thoát thì ngửa đầu liều

mạng hít thở, làn môi còn lấm tấm những tia máu đỏ hồng, nửa chữ cũng
không thể thốt ra được. Lát sau cô mới sặc ra được một hơi, chiếc cổ trắng
tươi nghẹo qua một bên như thiên nga đang bị thương, kịch liệt rung động.

Cô động thân định dịch chuyển lùi ra phía sau, nhưng anh nhanh tay

ấn mạnh vai cô xuống, ngón tay đang ở phía dưới càng xâm nhập sâu hơn
vào cánh hoa yếu ớt!

"Anh hai. . . . . ."

Lan Khê khóc lên thành tiếng.

Mộ Yến Thần cố tình xem thường sự đau đớn của cô, tiếp tục cúi đầu

cắn nuốt nơi đẫy đà, há to miệng ngậm hết điểm mẫn cảm của cô vào trong,
thô bạo cắn: "Đau lắm phải không em?"

Nói xong thì buông hai tay cô ra, bắt đầu lột sạch quần áo của cô , làn

tóc đen bóng như dòng suối rơi tán loạn trên ga giường trắng tinh. Hai màu
đối lập càng làm nổi bật vẻ đẹp trẻ tuổi, non nớt như trái đào tươi mọng
nước vừa chín tới. Hai tay cô run rẩy, cổ tay ứ đọng vết máu bầm, không có
chút khí lực.

Thật không ngờ cô lại là nạn nhân của loại chuyện kinh tởm này. Càng

đáng buồn hơn là người cưỡng đoạt cô lại chính là người anh ruột thịt chảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.