HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 312

Nhiếp Minh Hiên đứng nhìn hồi lâu. Càng nhìn càng thấy kinh hãi.

Anh ta không thể tin nỗi vào hai mắt mình. Người bạn thân của anh ta, nổi
tiếng là lạnh lùng, lãnh cảm lại tự tay mở cửa xe cho cô gái nhỏ, chờ cô
ngồi vào trong lại cúi xuống dịu dàng giúp cô thắt lại dây an toàn. Cảnh
tượng này có thể coi như là một sự chấn động đối với Nhiếp Minh Hiên.

Khi xe chạy đi, điếu thuốc cũng đã cháy đến ngón tay của Nhiếp Minh

Hiên.

***

Chiếc xe thong thả chạy trên đường lớn, cảnh sắc bên ngoài lần lượt

lướt qua cửa kính xe.

"Em đói bụng chưa? Muốn ăn gì nào?" Mộ Yến Thần mở lời.

Lan Khê thu hồi ánh mắt đang nhìn ngoài cửa kính, cúi đầu nhìn hai

cánh tay mình. Tay áo thể thao dài đến nửa cánh tay cô, mặt trên tay áo còn
dính mờ mờ vết máu.

Cô nhấc ngón tay lên, sờ vào những vết máu đó.

"Haagen-Dazs." Cô đưa ra yêu cầu.

Mi tâm Mộ yến Thần liền nhíu chặt lại.

"Đã đến bữa ăn trưa rồi, sáng giờ em chưa có gì trong bụng, ăn kem sẽ

làm ảnh hưởng đến dạ dày . . . . . ."

"Nhưng mà em chỉ muốn ăn món này " giọng nói cô mềm mại nhưng

nhấn mạnh từng chữ, ngước lên nhìn anh: "Không cho ăn hả?"

Cô chưa bao giờ dùng giọng điệu này để nói chuyện với anh. Trong

lòng Mộ yến Thần nhói lên từng cơn, đầu lưỡi như bị rút đi, không thể nói
lời cự tuyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.