HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 376

Lan Khê lúc này hồn lìa khỏi xác rồi, đang lơ lửng trên đám mây bềnh

bồng .

Đôi mắt Mộ Yến Thần ngập tràn màu sắc tươi sáng, ý cười lan đến tận

khóe mắt. Người đàn ông này cứ thích phóng điện với cô hoài à. Anh ngồi
lại ngay ngắn, cười cười nói: "Còn năm phút nữa, nhanh một chút, có lẽ
vẫn còn kịp."

Nói xong cũng mở khóa ra.

Lúc này Lan Khê mới lấy lại phản ứng.

Sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, vội vàng mở cửa xuống xe. Vì hấp ta hấp tấp

tấp nên cái ót đụng vào mui xe, bị một trận đau điếng. Cô bực mình đóng
ầm cửa xe lại, nhanh chân chạy tới trường.

Sáng sớm trời vẫn còn sương, Mộ Yến Thần ngồi an tĩnh trong xe,

mắt luôn nhìn chăm chú vào bóng dáng đang vắt chân lên cổ mà chạy kia.

—— Hương vị còn đọng lại trong miệng thật sự quá thơm ngon.

Loại cảm giác này, giống như một người đã ăn quen cơm thiêu thịt

thối, rồi lại may mắn được thưởng thức món canh cá thơm ngon tuyệt hảo,
cảm động đến lệ rơi đầy mặt. Mà cùng lúc này, sâu trong thâm tâm anh lại
bắt đầu lo được lo mất, tính toán thời gian tốt đẹp này sẽ kéo dài được bao
lâu.

Huyệt thái dương liên tục nhói lên, có thể là do mấy ngày nay anh

thường xuyên thức đêm, giờ phút này tinh thần được thả lỏng, nên sự mệt
mỏi nhanh chóng kéo đến.

Haizz, tới đâu tính tới đó, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.

Dù sao cũng đã sớm điên rồi, thôi thì cứ điên đến cùng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.