HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 385

Kỷ Diêu trợn to mắt lên, những suy nghĩ rối rắm trong đầu ngay tức

thời bị tẩy sạch hoàn toàn.

Tảng núi to đè trên người nãy giờ đã được dời đi, Kỷ Diêu thở phào

nhẹ nhõm.

Kỷ Diêu cảm thấy rất không chân thật, vô cùng buồn cười. Cô nàng cố

chuyên tâm vào sách giáo khoa nhưng vẫn không nhịn được cười ngã
nghiêng trong im lặng. Cứ tưởng là chuyện kinh thiên động địa nhưng hóa
ra chỉ là một sự hiểu lầm không hơn không kém.

Cười xong thì Kỷ Diêu hít vài hơi thật sâu, luồn móng vuốt xuống

bàn, bấm mạnh vào eo Lan Khê: "Mộ Lan Khê, về sau còn làm tớ sợ hãi thì
tớ tuyệt giao với cậu!"

Lan Khê mím chặt môi, bị hành hạ đến vừa đau vừa nhột nhưng vẫn

không dám phát ra âm thanh.

Lúc này, Kỷ Diêu không chú ý tới bàn tay cầm bút của Lan Khê liên

tục run rẩy, như có vật nhọn chặn ngay cổ họng cô, lên không nổi mà
xuống cũng chẳng được, rất khó chịu. Trước giờ cô cứ nghĩ mình là người
dũng cảm. . . . . . Nhưng thật ra chỉ là một kẻ hèn nhát, lừa bạn thân, trốn
tránh mọi việc.

Đây là người bạn thân nhất của cô. Người luôn đối xử tốt với cô, luôn

luôn giúp đỡ, chia sẻ những khi cô cần. Nhưng cô lại lựa chọn dối gạt.

Không phải là cô không muốn thổ lộ mọi chuyện với bạn.

Chỉ là tội của cô quá nặng, sợ rằng một khi đã nói ra, người bạn luôn

mỉm cười ấm áp này sẽ ngay lập tức đổi thành lạnh nhạt, châm chọc hoặc…
khinh bỉ cô.

Đáng tiếc mọi chuyện đã đi qua giới hạn, muốn dừng cũng không thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.