HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 417

"Đi lên bào nó xuống cho tôi!" Mộ Minh Thăng tức giận, hậm hực với

người giúp việc.

Người giúp việc lúng túng, Mộ yến Thần nói chuyện điện thoại xong,

lạnh lùng quét mắt tới đây, lãnh đạm nói: "Sao thế?"

Người giúp việc do dự nửa giây, lập lờ nước đôi nói: "Tiểu thư không

thoải mái, thật sự không thể xuống ăn cơm."

Mi tâm Mộ Yến Thần nhíu chặt lại.

"Lấy riêng ra một dĩa thức ăn nóng, không được lấy thức ăn đã nguội

lạnh. Đưa tôi cầm lên cho con bé" Anh nhàn nhạt phân phó.

"Hồ đồ!" Mạc NHư Khanh tức đỏ mặt, la lên một tiếng

Mộ Yến Thần trầm tĩnh nâng mắt đối diện với bà.

Mạc Như Khanh thu hồi tay đang cầm bát đũa, con ngươi lóe lên ánh

sáng lạnh, cố giảm âm lượng trong lời nói: "Đây là vấn đề của con bé, hơn
nữa là vấn đề đặc thù của nữ sinh. Con lên đó làm gì? Có thể giúp ích được
gì? !"

Coi như là anh em ruột thịt đi, cũng không thể thân thiết tới mức chia

sẻ vấn đề riêng tư như loại chuyện đau bụng kinh này.

Bà vốn không thích con trai mình quá gần gũi với con bé Lan Khê,

huống hồ chi là loại chuyện nhạy cảm này.

Người giúp việc nghe theo lời Mộ Yến Thần, xuống bếp cầm một cái

dĩa lên, định lấy ra thức ăn riêng cho Lan Khê. Mộ Minh Thăng càng thêm
tức giận, chưa ăn miếng cơm nào mà bữa ăn đã loạn đến mức này, quát lớn
bảo người giúp việc dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.