HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 446

được quan hệ của hai đứa, giấu kĩ thế? Thế hai con tính bao giờ thì kết hôn"

Nhan Mục Nhiễm đang nhấp nước trái cây, suýt sặc tại cổ họng.

Cầm khăn giấy lau miệng, cô ta suy tính , ngước mắt cười ngại ngùng:

"Bác gái, con cùng Yến Thần chưa phát triển nhanh đến thế. Con còn đang
tự trách vì hôm nay đột ngột viếng thăm hai bác, bây giờ càng thêm xấu hổ.
Chúng con chỉ mới trong giai đoạn thử tìm hiểu, tạm thời chưa tính tới
chuyện kết hôn."

Lông mày của Mạc Như Khanh nhảy dựng lên.

Chưa tính tới chuyện kết hôn? —— vậy buổi sáng hôm ấy bà phát

hiện trên cổ Yến Thần có vết cắn nghĩa là sao?

Đám trẻ bây giờ chẳng lẽ chỉ muốn lên giường chứ không thích kết

hôn? Còn bao biện là đang trong giai đoạn thử tìm hiểu nữa???

Nghĩ tới đây Mạc Như Khanh cảm thấy hoảng sợ, dự cảm xấu cứ liên

tục ào lên.

"Yến Thần. . . . . ." Đôi mắt bà tỉnh táo, đang muốn trực tiếp làm rõ sự

kiện vết cắn kia.

"Con còn có chuyện " Mộ Yến Thần thình lình buông dao nĩa, kéo

khăn ăn lau sạch hai tay, "Mọi người cứ tiếp tục dùng bữa."

Nói xong thì anh đứng dậy rời đi, dứt khoát nhưng ưu nhã.

"Yến Thần, con. . . . . ." Mạc Như Khanh chợt nổi đóa.

Nhan Mục Nhiễm cũng biến sắc, đứng lên nói: "Xin lỗi bác gái, con

quên mất chúng con có chuyện gấp phải thất lễ đi trước, bác cùng bác trai
cứ thong thả dùng cơm, lần sau con nhất định sẽ mời hai bác bữa cơm
chuộc lỗi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.