HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 487

Hai câu nói nhà nhạt phá nát dụng ý của Mạc Như Khanh!

"Xin lỗi không tiếp được." Anh cụp mắt, thu lại ý lạnh, lạnh lùng rời

đi.

***

Chiếc xe lao vào màn đêm, lướt trên khắp mọi nẻo đường.

Những ánh đèn rực rỡ xuyên qua cửa kính thủy tinh, ánh lên những

màu sắc lúc đậm lúc nhạt, Mộ Yến Thần lần thứ ba đưa di động lên tai, chỉ
có âm thanh “tút, tút” . Máy cô hết pin hay cố tình tắt máy, không chịu
nhận cuộc gọi của anh?.

"Xin chào quý khách, số điện thoại quý khách đang gọi hiện đang

ngoài vùng. . . . . ."

“Ầm” một tiếng, anh hung hăng ném mạnh điện thoại vào cửa kính,

điện thoại rơi lăn lốc xuống gầm xe.

Sắc mặt Mộ yến Thần càng lúc càng u ám, nắm chặt tay lái, cấp tốc

quẹo khúc cua.

Lúc nãy, anh gặp chú Lưu, ông ta bảo Lan Khê không đến tìm ông ta,

gọi điện cho chú út, chú ấy cũng bảo Lan Khê không tới nhà.

—— Cô rốt cược đã đi nơi nào?

Xe quẹo khúc cua, hướng thẳng đến trường học Nhất Trung.

Đêm khuya có người nhà tra gác giờ giấc của học sinh trong lớp,

Vương tiện tiện bị làm phiền nhưng không còn biện pháp nào khác, đành
nhờ quản lí xem dùm có nữ sinh nào ở lại kí túc xá vào chủ nhật hay không.
Y Đóa nửa đêm bị làm phiền giấc ngủ, mơ hồ ra gặp mặt Mộ yến Thần, lắc
đầu nói Lan Khê không có trong kí túc xá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.