HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 494

Âm cuối thậm chí còn run mạnh lên, hốc mắt dần ướt át .

Không biết vì sao giờ phút này cô rất bài xích những động tác thân

mật của anh. Cứ nghĩ đến việc anh ôm Nhan Mục Nhiễm cũng dịu dàng,
thâm tình như lúc ôm cô thì cô như muốn nổi điên lên, tức đến nỗi thở
không ra hơi.

Cô chán ghét bản thân dần trở nên nhỏ nhen, tầm thường.

Cánh tay Mộ Yến Thần càng thu chặt hơn, cưỡng chế không cho cô

nhúc nhích.

Lan Khê dùng hết sức lực giãy giụa, hơi thở trở nên ngắn ngủi, đứt

quãng, mắt thấy Kỷ Diêu cùng bác gái sắp bước vào, cuống quýt hỏi: "Anh
rốt cuộc muốn thế nào?"

Trong mắt cô ẩn chứa nỗi tuyệt vọng to lớn.

Ánh mắt cô đâm thẳng vào tim anh, đau không thể tả. Mộ Yến Thần

cũng nghe được thanh âm tiếng bước chân của Kỷ Diêu, thấy Lan Khê
hoảng loạn, lúc này mới thả lỏng tay, trả tự do cho cô.

Kỷ Diêu đi tới, bĩu môi nói: "Anh trai Mộ, tối nay Lan Khê sẽ ngủ với

em, anh trở về nói với mẹ anh như thế nhé!"

Mộ Yến Thần không nhìn Kỷ Diêu, ánh mắt vẫn thủy chung bao trùm

lên Lan Khê.

"Em định ngủ chỗ này?" Anh nhàn nhạt hỏi.

Lan Khê cố trấn tĩnh lại cảm xúc, gật đầu thật mạnh, nâng mắt, chua

chát hỏi: "Thật ra chỉ có anh chạy đi tìm em, ba em vẫn còn tức giận, không
thèm quan tâm em, có đúng không?"

Cô đột nhiên rất muốn xác nhận điều này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.